Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Vương Đôn”
Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
n Thay thế ‘(?mi)\{\{Link GA\|.+?\}\}\n?’ bằng ‘’. |
nKhông có tóm lược sửa đổi |
||
Dòng 3:
==Lập thân thời loạn==
===Gia thế và thời kỳ mới làm quan===
Vương Đôn là dòng đại tộc họ Vương ở huyện Lâm
Năm Vĩnh Ninh thứ nhất ([[301]]), Triệu Vương [[Tư Mã Luân|Luân]] phế Tấn Huệ Đế cướp ngôi, phái Vương Đôn đi dỗ an chú mình là Thứ sử Duyện Châu Vương Ngạn. Ba tháng sau, Tề vương [[Tư Mã Quýnh|Quýnh]] khởi quân thảo phạt Triệu Vương Luân, các vương gia đều hưởng ứng. Lúc này, Vương Ngạn cũng nhận được hịch truyền của Quýnh, muốn Ngạn cùng khởi binh. Song Ngạn còn e sợ binh lực của Tư Mã Luân, chưa dám nhận lời. Vương Đôn khuyên Ngạn hưởng ứng. Cuối cùng khi Tư Mã Luân thất bại, Ngạn nhờ nghe lời Đôn nên có quân công. Sau khi [[Tấn Huệ Đế]] phục vị, Vương Đôn được thăng làm Tán kỵ Thường thị, Tả vệ Tướng quân, Đại Hồng lô, rồi Thị trung.
Dòng 16:
Sau loạn Vĩnh Gia, [[Tấn Hoài đế]] bị bắt đi, Tư không Tuân Phiên đề cử Tư mã Duệ làm minh chủ, song Thứ sử Giang Châu là [[Hoa Dật]] không phục, nên Duệ phái Đôn cùng Lịch dương Nội sử [[Cam Trác]] và Dương liệt Tướng quân [[Châu Phỏng]] đánh giết Dật.
Cũng trong thời gian đó, vì Lý Lưu, [[Lý Hùng]] được lưu dân vùng Tần, Lũng tôn làm đầu lĩnh khởi loạn ở Thục, nhiều người Thục phải chạy loạn đến Kinh Châu, bị dân bản xứ chèn ép, bèn nổi loạn, tôn [[Đỗ Thao]] làm thủ lĩnh. Đỗ Thao tiến đánh các quận Linh lăng, Nghi đô, Trường sa, Thiệu lăng thuộc thượng lưu Trường giang, Thứ sử Kinh Châu
Sau khi Khản diệt Thao, Đôn nhờ có công thống lĩnh được thăng làm Trấn đông Đại Tướng quân; Khai phủ Nghi đồng Tam tư; Đô đốc quân sự sáu châu Giang, Dương, Kinh, Tương, Giao, Quảng; nắm việc Thứ sử Giang Châu; tước Hán an Hầu. Đôn bắt đầu tự tuyển đặt quan lại thống trị các châu, quận thuộc quyền mình, mở rộng tầm ảnh hưởng, tăng vây cánh để tự cường. Những chỉ những người như Đỗ Hoằng, bộ tướng của Đỗ Thao, hay loạn tướng Hà Khâm, người Nam khang, được Đôn thu dụng, mà cả con cháu hào tộc vùng Giang tả như Thẩm Sung, Tiền Phụng vốn bị các đại tộc từ miền bắc nhập cư ở Kiến khang kỳ thị, không cho dự đại quyền, cũng được ông trọng dụng, tin tưởng.
Dòng 32:
Năm Vĩnh Xương thứ nhất ([[322]]), Vương Đôn khởi binh ở Kinh khẩu tiến đánh kinh thành, dâng sớ lấy việc thảo phạt Lưu Ngỗi làm cớ. Nguyên Đế giận lắm, truyền chiếu nói "ai giết được Đôn, được phong tước hầu năm ngàn hộ", và cho gọi Lưu Ngỗi, Đái Uyên về cứu kinh đô.
Vương Đôn tiến đến thành Thạch đầu, muốn tấn công vào doanh lũy của Lưu Ngỗi, Đỗ Hoằng can, khuyên đánh Thạch đầu vì "Châu Trát kém ân, binh sĩ chẳng hết lòng." Đôn nghe theo, Thạch đầu quả nhiên đầu hàng. Các tướng triều đình tiến đánh bị thua to. Vương Đôn vào đóng quân ở thành Thạch đầu, thả quân cướp bóc; triều đình Kiến khang tan vỡ, Lưu Ngỗi, Điêu Hiệp bỏ trốn về bắc để thoát chết, ai nấy lo trốn chạy, bên cạnh Nguyên Đế chỉ còn 2 viên Thị trung. Nguyên Đế bỏ quân phục, mặc triều phục, nói: "Nếu muốn đoạt ngôi vị của ta, thì hãy nói sớm cho biết; cớ gì phải làm khổ bách tính như thế!" Đôn cho bắt
===Chuyên chính từ xa===
Dòng 49:
Đôn bệnh nặng, không thể cầm quân, bèn sai Tiền Phụng, Đặng Nhạc, Châu Phủ dẫn 3 vạn quân tiến đánh kinh đô. Vương Hàm bảo Đôn: "Đây là việc nhà, nên để ta đảm đương". Thế là dùng Hàm làm Nguyên súy. Bọn Tiền Phụng hỏi Đôn: "Ngày hạ được thành, nên làm gì với Thiên tử?" Đôn đáp: "Chưa làm lễ tế nam giao, sao được gọi là Thiên tử! Nên diệt sạch binh thế bọn họ, chỉ bảo hộ Đông hải Vương và Bùi phi mà thôi." Rồi dâng sớ kể tội Ôn Kiệu, lấy danh nghĩa tru diệt gian thần cất quân.
Vương Hàm tiến quân đến Giang
Cánh quân của Tiền Phụng tiến đến Kiến
Thẩm Sung dẫn hơn vạn quân từ Ngô
==Tính cách==
Dòng 71:
* Vương Đạo: "Xử Trọng nếu còn sống, với lòng dạ cố chấp tàn nhẫn, thì cũng không có kết cục tốt đẹp gì."
* Chu
==Tham khảo==
|