Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Tông Dự”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
nKhông có tóm lược sửa đổi
Không có tóm lược sửa đổi
Dòng 14:
:''Thần nghĩ Đông thêm quân trấn thủ ở Ba Khâu, Tây tăng cường phòng ngự thành Bạch Đế, cùng là sự thế tự nhiên, đều không phải hỏi gì nhau cả.''
 
Tôn Quyền khen ông là người thẳng thắn, tiếp đãi rất thân mật, xem trọng không khác gì [[Đặng Chi]], [[Phí Y]]<ref name="ReferenceA">[http://zh.wikisource.org/wiki/%E4%B8%89%E5%9C%8B%E5%BF%97/%E5%8D%B745 Đặng Trương Tông Dương truyện]</ref>. Tông Dự về nước được thăng làm Thị Trung, rồi chuyển làm Thượng Thư.
 
Năm [[247]], Tông Dự làm Đồn kỵ Hiệu uý. Sau đó ông lại nhận lệnh sang đông thông sứ với Ngô, Tôn Quyền nắm chặt tay Tông Dự, tỏ ý thân mật. Hai người cùng tiếc và sợ rằng không còn dịp gặp lại nhau vì tuổi đều đã cao.
Dòng 20:
Tông Dự trở về, được thăng làm Hậu tướng quân, coi sóc công việc ở Vĩnh An, sau được phong làm Chinh Tây Đại tướng quân, ban tước Quan Nội hầu. Đương thời ông cùng [[Đặng Chi]] là người có ông tái thiết lập và củng cố mối quan hệ ngoại giao với Đông Ngô.
 
Năm [[258]], vì có bệnh, Tông Dự phải trở về Thành Đô. Sau đó ông lại được dùng làm Trấn Nam Đại tướng quân, lĩnh chức Thứ sử Duyện châu. Con Gia Cát Lượng là [[Gia Cát Chiêm]] mới lên nắm đại sự trong triều, một lão thần cùng thế hệ là [[Liêu Hóa]] đến thăm Tông Dự, muốn cùng ông tới gặp và hứa hẹn phụng sự cho Gia Cát Chiêm. Nhưng Tông Dự từ chối nói<ref name="ReferenceA">[http://zh.wikisource.org/wiki/%E4%B8%89%E5%9C%8B%E5%BF%97/%E5%8D%B745 Đặng Trương Tông Dương truyện]</ref>:
:"''"Bọn ta tuổi đã bảy mươi, thời đã qua rồi, chỉ một chút nữa là chết thôi, hà tất phải phải cầu cạnh ở người trẻ tuổi để ý tới mà xây đắp mối manh cho."''