Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Mặt trận Bắc Phi”
Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
Dòng 69:
Những thất bại liên tiếp trước đó buộc người Anh cũng phải tiến hành 1 cuộc cải tổ toàn diện trong hàng ngũ quân đội. Ngày [[4 tháng 8]], đích thân [[thủ tướng Anh]] [[Winston Churchill]] đã đến [[Cairo]]. Ông cử [[thượng tướng]] [[Harold Alexander]] làm tổng tư lệnh bộ tư lệnh Trung Đông thay thế Auchinleck và [[trung tướng]] [[Bernard Montgomery|Bernard Law Montgomery]] làm tổng tư lệnh [[binh đoàn]] 8. Binh lực của binh đoàn 8 cũng được bổ sung đáng kể với 23 vạn người, 1029 [[xe tăng]] và 750 [[máy bay|phi cơ]]. Trong khi đó, binh lực của liên quân Đức-Ý chỉ có 116 000 người, 540 xe tăng, 675 máy bay. Montgomery dự tính sẽ mở 1 chiến dịch tấn công vào [[Al Alamein]] rồi chiếm luôn cả khu vực [[Cryenai]] và [[Tripolitania]]. Trước khi trận El Almein bùng nổ, người Đức lại đón nhận 1 tin không vui khác: Erwin Rommel vì tình trạng sức khỏi không tốt nên vào ngày [[23 tháng 9]] đã buộc phải chuyển giao quyền lực cho [[Georg Stumme]], 1 tướng chuyên gia về tăng thiết giáp để lên đường trở về [[Đức]] nghỉ ngơi.
[[Tập tin:Montgomery watches his tanks move up.jpg|nhỏ|Montgomery trên [[xe tăng]] [[M3 Lee|Grant]] tại [[Bắc Phi]] vào [[tháng mười một|tháng 11]] [[1942]].]]
Ngày [[23 tháng 10]] [[1942]], [[trận El
Đêm [[28 tháng 10]], quân Anh mở cuộc tấn công dữ dội vào bờ biển phía Bắc. Qua trận đánh kéo dài 2 ngày, quân Đức bảo vệ thành công [[Daba]], [[Fuwah]] nhưng bị thiệt hại rất nặng, nhất là [[xe tăng]]. Sáng ngày [[2 tháng 11]], [[sư đoàn]] [[New Zealand]] số 2 thuộc binh đoàn 8 đã mở được phòng tuyến phía bắc. Sư đoàn thiết giáp 9 và 11 của Anh ngay lập tức lợi dụng kẽ hở đó tiến vào El Alamein.
|