Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Mộ Dung Hoằng”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
n →‎Tham khảo: clean up using AWB
clean up, replaced: → using AWB
Dòng 40:
Đầu năm đó, ông hay tin về việc thúc phụ [[Mộ Dung Thùy]] đã nổi loạn chống lại Tiền Tần trong bối cảnh Tiền Tần vừa đại bại trong [[trận Phì Thủy]] trước [[nhà Tấn|Đông Tấn]] vào năm 383. Ông đã bỏ trốn khỏi vị trí của mình và tập hợp được hàng nghìn binh sĩ người Tiên Ti và sau khi đánh bại tướng Cường Vĩnh (強永) của Tiền Tần, ông đã tự xưng là lãnh chỉ huy cấp cao và thứ sử Ung Châu (雍州, nay là trung bộ và bắc bộ [[Thiểm Tây]]), song vẫn chỉ xưng là Tế Bắc vương như hồi còn là thân vương của Tiền Yên.
 
Mộ Dung Hoằng, khi hay tin rằng em trai của [[Phù Kiên]] là Phù Duệ (苻叡) đã dẫn quân Tiền Tần đến đánh, ông đã muốn chạy trốn về phía đông để đến đất Yên của tổ tiên cùng với các binh sĩ người Tiên Ti. Thay vào đó, Phù Duệ lại từ chối lời đề nghị của phụ tá là [[Diêu Trường]] rằng hãy để Mộ Dung Hoằng rút quân, Phù Duệ đã cho cắt đường thoát của Mộ Dung Hoằng và tấn công, tuy nhiên, Mộ Dung Hoằng đã đánh bại và giết chết Phù Duệ. Trong khi đó, em trai của ông là [[Mộ Dung Xung]] cũng nổi loạn chống lại Tiền Tần, song sau một thất bại, ông ta đã hội quân với Mộ Dung Hoằng.
 
Mộ Dung Hoằng đã gửi một yêu cầu cho Phù Kiên để ông ta trao trả Mộ Dung Vĩ cho mình, hứa hẹn sẽ rời khỏi [[Quan Trung]] và không tấn công Tiền Tần nếu yêu cầu được thực hiện. Phù Kiên triệu Mộ Dung Vĩ đến và quở trách, song Phù Kiên đã tha cho Mộ Dung Vĩ khi Mộ Dung Vĩ cam kết trung thành. Phù Kiên cũng lệnh cho Mộ Dung Vĩ viết một lá thư cho Mộ Dung Thùy, Mộ Dung Hoằng và Mộ Dung Xung để thúc giục họ đầu hàng. Tuy nhiên, Mộ Dung Vĩ cũng cử một người đưa tin bí mật đến cho Mộ Dung Hoằng, chuyển lời rằng: