Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Nikita Sergeyevich Khrushchyov”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
OctraBot (thảo luận | đóng góp)
n Thay thế ‘(?mi)\{\{(Liên kết chọn lọc|Link FA)\|.+?\}\}\n?’ bằng ‘’.: deprecated template
clean up, replaced: → (4) using AWB
Dòng 19:
==Tiểu sử sơ lược==
===Thời niên thiếu===
Nikita Sergeyevich Khrushchyov sinh năm [[1894]] tại làng [[Kalinovka]], tỉnh [[Kursk]], nước [[Nga]] trong gia đình một người công nhân mỏ tên là Sergei Nikanorovich Khrushchyov (người cha, đã mất năm 1938) – và Ksenya Ivanovna. Nikita có một người em gái kém mình hai tuổi tên là Irina. Mùa đông Khrushchyov đến trường học đọc, học viết, còn mùa hè thì đi làm mục đồng. Năm 1908, lúc Khrushchyov 14 tuổi, ông cùng gia đình chuyển tới mỏ Uspenskiy gần [[Yuzovka]] (bây giờ là [[Donetsk]], thuộc [[Ukraina]]). Khrushchyov trở thành học trò của người thợ nguội ở nhà xưởng, sau đó làm thợ nguội trong hầm mỏ và như người công nhân mỏ không được lấy ra mặt trận vào năm [[1914]].
 
Khrushchyov bị ấn tượng mạnh bởi đất nước và con người ở Uspenskiy.{{cần dẫn chứng}} Cậu rất thích mặc trang phục truyền thống của Ukraina, tuy nhiên vẫn tự nhủ mình là người Nga.
Dòng 31:
N.S Khrushchyov có tất cả 5 người con: 2 con trai và 3 con gái, có 2 con với người vợ đầu là Yulia và Leonid.
 
# [[Leonid Nikitish Khrushchyov]] ([[10 tháng 11]] năm [[1917]] — [[11 tháng 3]] năm [[1943]]) — phi công quân đội, bị mất tích. Người vợ đầu tiên của Leonid là Rozа Treyvas, cuộc hôn nhân kéo dài không lâu và bị hủy bỏ theo mệnh lệnh riêng của N.S. Khrushchyov. Người vợ thứ hai — Lyubov' Illarionovna Sizyx, bị bắt vào năm 1942 (theo dữ liệu khác, vào năm 1943)), bị buộc tội "hoạt động gián điệp", được trả tự do vào năm [[1954]]. Từ cuộc hôn nhân này có hai người con — con trai Yuriy Leonidovich Khrushchyov (sinh năm [[1935]]), phi công lái bay thí nghiệm có công, đại tá về hưu, và con gái Yuliya Leonidovna Khrushchyova.
# Yulia Nikitishna Khrushchyova — lấy chồng là Viktor Petrovich Gontaryom, giám đốc nhà hát opera [[Kiev]].
 
Dòng 39:
Con gái đầu tiên từ cuộc hôn nhân này đã qua đời khi còn nhỏ.
 
Người con gái Rada Nikitishna Adzhubey, sinh ở Kiev vào năm [[1929]]. Chồng cô ấy — [[Aleksey Ivanovich Adzhubey]], biên tập viên chính tờ báo "Tin tức" ([[tiếng Nga]]: «Известия»).
 
Người con trai Sergey Nikitish Khrushchyov sinh vào năm [[1935]] ở Mát-xcơ-va, tốt nghiệp trường № 110 với huy chương vàng, kĩ sư hệ thống tên lửa, giáo sư, từ năm [[1990]] sống và giảng dạy ở [[Hoa Kỳ]], hiện nay là công dân nước này.<ref>{{chú thích tạp chí|author=William Taubman|title=Khrushchev: The Man and His Era|place=New York|publisher=W.W.Norton&Company|năm=2004|isbn=0-393-32484-2}}</ref>. Sergey Nikitish sinh được hai người con trai, người anh tên là Nikita, người em là Sergey. Sergey hiện sống ở Mát- xcơ-va. Nikita mất vào ngày [[22 tháng 2]] năm [[2007]], được an táng tại nghĩa trang Novodevich ở [[Moskva|Mat-xcơ-va]] cạnh ông bà. [http://www.izbrannoe.ru/27789.html]
Dòng 57:
Từ tháng 1 năm [[1931]] - bí thư ban chấp hành quận Baumanskiy, sau đó là quận Krasnopresnenskiy, vào những năm [[1932]]-[[1934]] lúc đầu làm bí thư thứ hai, sau đó là bí thứ nhất Thành ủy Mat-xcơ-va Đảng cộng sản Liên xô.
 
Vào năm [[1938]], ông trở thành bí thư thứ nhất Ban chấp hành Trung ương (BCH TƯ) Đảng Cộng sản [[Ukraina]] và là ứng cử viên vào thành viên [[Bộ Chính trị Ban Chấp hành Trung ương Đảng Cộng sản Liên Xô|Bộ chính trị]], và một năm sau đó là thành viên Bộ chính trị BCH TƯ Đảng cộng sản Liên xô<ref>tiếng Nga: ВКП(б) = Всесоюзная коммунистическая партия (большевиков) = Đảng cộng sản toàn Liên xô (của những người bôn-sê-vic), tên chính thức của Đảng cộng sản Liên xô giai đoạn 1925—1952</ref>. Nắm những chức vụ này ông đã tỏ rõ bản lĩnh người chiến sĩ đấu tranh chống những «kẻ thù của nhân dân» đến cùng.<ref>Theo một số công bố, một mẫu thư ngắn của Khrushchyov gửi cho Stalin vào năm 1938 từ Kiev [http://www.hrono.ru/libris/kozh39_3_1.html], [http://grachev62.narod.ru/stalin/t16/t16_ap20.htm], [http://www.pravda.ru/politics/authority/kremlin/11739-0], [http://www.monarhist.ru/dialog/Beloedelo.pdf]<br/> có nội dung như sau: «''Iosif Vissarionovich kính mến! Ucraina hàng tháng gửi 17-18 ngàn người bị trấn áp, còn Matxcova khẳng định không quá 2-3 ngàn người. Yêu cầu đồng chí thi hành các biện pháp. Người luôn yêu mến đồng chí, N.S. Khrushchyov''».<br />Nghị quyết ngắn của [[Iosif Vissarionovich Stalin|Stalin]] trả lời bức thư này rất thú vị: «Im đi, thằng ngu!» [http://www.golos-sovesti.ru/?topic_id=1&gzt_id=507] Tuy nhiên, không ai trong số các tác giả viết những bài báo này chỉ ra đường dẫn tới kho lưu trữ, trong đó giữ «bức thư ngắn của Khrushchyov» này. Phóng viên, sử gia [[Leonid Mikhailovich Mlechin]] vào ngày 20 tháng 9 năm 2009 trên sóng đài phát thanh [[«Tiếng vang Matxcova»]] đã kiên quyết [http://www.echo.msk.ru/programs/hrushev/620497-echo/ bác bỏ] huyền thoại này, cho rằng mẫu thư đó không thể nào tồn tại. Leonid Mlechin trước hết đã chỉ ra cách diễn đạt trong bức thư này hoàn toàn không thể có.</ref>
 
Vào những năm [[Chiến tranh Vệ quốc Vĩ đại]], Khrushchyov là thành viên các hội đồng chiến tranh hướng Tây Nam, Đông Nam, [[mặt trận Stalingradskiy]], mặt trận phía Nam, [[mặt trận Varonezhskiy]] và [[mặt trận Pervyi Ucrainskiy]]. Hoàn toàn ủng hộ quan điểm của Stalin, ông đã là một trong số những người có tội trong thảm họa Hồng quân công-nông<ref>РККА ([[tiếng Nga]]: Рабоче-Крестьянская Красная Армия = quân đội đỏ công nhân - nông dân = Hồng quân công nông)</ref> bị bao vây ở [[Trận Kiev (1941)|Kiev (1941)]] và ở [[Chiến dịch Barvenkovo-Lozovaya|Kharkov (1942)]]. Sau khi chiến tranh kết thúc, ông mang quân hàm [[trung tướng]].