Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Nguyễn Phúc Hồng Bảo”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
n →‎Mưu sự lần đầu (1851): đánh vần, replaced: quì → quỳ using AWB
Dòng 65:
 
Thấy không thể trông cậy vào những người Công giáo, Hồng Bảo xoay qua hướng khác. L. Cadière kể:
:''Nhưng cuối [[tháng giêng]] năm 1851, trong dịp tết âm lịch, người ta bắt ông giữa lúc đang sửa soạn trốn sang [[Singapore]] cầu viện người [[Anh]]... Ông định tự tử, nhưng những người đầy tớ khuyên can, nên ông quyết định nhờ sự khoan dung của nhà vua. Ông mặc áo tang, xõa tóc, ẵm đứa con trưởng khoảng sáu, bảy tuổi, đi đến cung vua khóc lóc thảm thiết. Khi được vào yết kiến, ông thú nhận có ý định trốn ra nước ngoài, nhưng không phải để kêu gọi người ngoại quốc đến gây giặc giã mà chỉ vì nghèo khổ, bị bạn bè và kẻ hầu hạ khinh dể, xa lánh...nên ông chỉ muốn đi qua [[Pháp]] để được sống như một người dân thường. Không chắc nhà vua tin những lời ấy, nhưng cảm động vì thấy anh quìquỳ dưới chân mình để van xin. Nhà vua vỗ về...hứa sẽ lo cho ông được sung túc, nhận con ông làm con nuôi và còn cho ông một trăm nén bạc và một nén vàng.''...<ref name="NK">Dẫn lại theo Nguyễn Khuê, ''Tâm trạng Tương An quận vương'', tr. 213- 214.</ref>
 
====Mưu sự lần sau (1854)====