Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Tiêu Thục phi”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
Dòng 13:
Từ khi có Mị Nương hầu cận thì không chỉ Tiêu thục phi thất sủng mà hoàng hậu cùng bao phi tần khác đều bị Cao Tông lạnh nhạt. Vương hoàng hậu hối hận đã đề bạt Mị Nương, bèn kết thân lại với Tiêu thục phi, rồi cùng mẹ Vương hoàng hậu là Liễu thị [[yểm bùa]] cầu cho Cao Tông sớm tỉnh ngộ. Chuyện bị bại lộ, Cao Tông phế Vương hoàng hậu và Tiêu thục phi rồi đày vào ngục tối. Võ Mị Nương được sắc phong hoàng hậu<ref name="CDT6">''[[Cựu Đường thư]]'', [[:zh:s:舊唐書/卷006|quyển 6]]</ref>.
 
Không lâu sau, Cao Tông chợt nhớniệm tình xưa nên lén vào ngục thăm Vương thị và Tiêu thị nên lén thăm. Nhìn thấy hai người tàn tạ khổ sở, Cao Tông đau xót gọi ''"ái hậu, ái phi!"''. Tiêu phi đáp ''"bọn thiếp bị phế, đâu còn là hậu phi của hoàng thượng nữa?"''. Biết vua vẫn chưa tuyệt tình, Tiêu phi van nài ''"xin người niệm tình tha cho bọn thiếp, cứu thoát khỏi đây"''. Cao Tông xúc động hứa sẽ lo liệu.
 
Nghe tin, Võ hoàng hậu nổi giận sai người đến đánh họ 100 roi. Đánh xong, Võ hậu ra lệnh chặt hết tay chân rồi ngâm họ vào chum rượu để ''"cho họ biết cảm giác mê ly đến tận xương tuỷ"''. Vương thị ngất xỉu, còn Tiêu phi lẩm bẩm nguyền rủa ''"kiếp sau ta phải làm mèo để nuốt chửng chuột nhắt Võ Mị Nương"''. Sau vài ngày chịu đựng, cả hai qua đời. Cơn giận chưa tan, Võ hậu đổi tên của họ thành "hổ lang" (Mãng, 蟒) và "kênh kênh" (Kiêu, 梟).