Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Tuyết sơn phi hồ”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
Không có tóm lược sửa đổi
Không có tóm lược sửa đổi
Dòng 46:
* Viên Tử Y, mỹ nhân xinh đẹp mới 16 tuổi của Tuyết sơn phi hồ. Nàng thích mặc áo tím, cưỡi ngựa trắng như tuyết, nhân phẩm đoan chính, võ công cao cường, thông minh và giàu tri thức nhưng sợ sấm dữ gió to. Mẹ nàng là người phụ nữ trong trắng bị Phụng Thiên Nam, một kẻ đạo đức giả cưỡng hiếp và bỏ trốn. Bà sống trong âm thầm, lặng lẽ, tủi nhục mà sinh ra nàng. Được một đạo cô nuôi dưỡng, dìu dắt nên từ nhỏ nàng thầm mơ tình yêu của một anh hùng đẹp trai, tài giỏi và một cuộc sống hạnh phúc như bao lứa đôi trên thế gian. Gặp Hồ Phỉ làm bạn đồng hành, ngoại hình bình thường nhưng có khí chất nàng rất thích chơi đùa, chọc ghẹo để rồi có tình cảm thiết tha, da diết lúc nào không hay. Phát hiện bí mật thân thế, nàng đau lòng bỏ đi. Khi chàng gặp nạn, nàng ra tay nghĩa hiệp nhưng lại vướng vào chuyện tình tay ba đầy đau khổ với Linh cô nương. Nàng trúng độc dù bệnh tình thuyên giảm nhưng vẫn chưa lành hẳn. 7 năm sau, vì sự kém hiểu biết của cô nương họ Miêu mà nàng phải chết thảm. Nhưng Hồ Phỉ đã kịp kết hôn với nàng, đẹp duyên cá nước.
* Trình Linh Tố, không phải kim chi ngọc diệp, sắc nước hương trời mà là một con bé nhà quê mồ côi, mặt xanh xao, tóc vàng hoe, ốm nhom, gầy guộc nhưng có đôi mắt thu ba rất đẹp, am hiểu dược liệu và thông minh sâu sắc, sự khoan dung độ lượng, thấu hiểu tâm lý người khác, khí chất cao nhã. Là truyền nhân của Độc Thủ Dược Vương Tăng Vô Sân chữa bệnh cứu người, có một sư tỷ xinh đẹp diễm tuyệt nhưng rất độc ác. Tình cờ quen biết Hồ Phỉ ở Độc Vương Cốc đầy hoa lan thơ mộng, được chàng gánh nước giúp, trái tim cô thôn nữ rung lên những cung bậc đầu tiên của ái tình kỳ diệu nhưng tiểu anh hùng chỉ yêu nàng ngọc phụng họ Viên. Nàng trót si tâm vọng tưởng chàng như ngọn nước triều dâng mất rồi nên đi theo chữa mắt cho Miêu Nhân Phụng, hàng ngày còn chứng kiến Hồ Phỉ bên người con gái khác mà chàng yêu hơn nàng mà đóng trọn vai ''Nhị muội'', giấu đi tiếng lòng thổn thức khôn nguôi để ngày ngày cùng chàng hành tẩu giang hồ. Nàng phải hy sinh trinh tiết để cứu tính mạng Hồ Phỉ. Dù được chàng hứa sẽ chăm sóc nâng niu và cũng đã xin lỗi nàng nhưng đó không phải là tình yêu mà Linh Tố mong muốn nên nàng không chấp nhận! Sau này, nàng bị trúng độc, hy vọng sống sót vô cùng mỏng manh mà thuốc giải chỉ có một vì nghĩ cho hạnh phúc của Hồ Phỉ nên mang cho Tử Y uống còn mình cam tâm chịu chết. Nàng đã để lại những khoảng cách và sự day dứt khôn nguôi nên họ không thể đến với nhau được nữa.
* '''[[Miêu Nhược Lan]]''': Là con gái của Kim Diện Phật Miêu Nhân Phụng và Nam Lan (tên của nàng cùng với tên mẹ, đều có chữ Lan). Nhược Lan sinh ra, lớn lên thì mẹ bỏ rơi (để đi theo Điền Quy Nông), được cha nuôi nấng hết lòng. Bản thân cô từng giận mẹ đã bỏ mình. Miêu Nhược Lan không biết võ nghệ (một trong số ít các nhân vật nữ chính trong các tác phẩm của [[Kim Dung]] không biết võ nghệ) do Kim Diện Phật muốn hóa giải ân oán với họ Hồ, xinh đẹp thanh tao, dịu dàng thùy mị, thông minh, tài hoa, có giọng hát ân tình, say đắm và tiếng đàn thánh thót, dịu êm, huyền ảo khiến trái tim Hồ Phỉ ngân lên những giai điệu hạnh phúc tưởng đã xa vời. Lúc 11 tuổi, khi nghe cha cô kể về gia đình Hồ Nhất Đao, cô rất khâm phục, đồng thời lại luôn mong có cơ hội thay cha mình chăm sóc người con mồ côi của Hồ Nhất Đao, vì thế cô đã nhanh chóng có thiện cảm với Tuyết sơn phi hồ còn tinh nghịch bắt chàng chăm sóc cho mình cả đời nên có những tranh chấp trẻ con với Linh Tố. Gặp gỡ Tử Y, cô cho rằng hai người rất xứng đôi nên chúc phúc cho họ mà tự nguyện rút lui. Khi gặp lại Hồ Phỉ, ngay lập tức cô đã yêu chàng sau hàng loạt biến cố lớn mặc kệ tình cảm ấy có hoàn mỹ hay không. Cùng chàng lên Tuyết Sơn, chăm sóc mộ cho Tử Y và Bình Tứ Thúc đến hết đời. Đây là cuộc tình đẹp nhất trong Tuyết sơn phi hồ.
* '''[[Hồ Nhất Đao|Liêu Đông Đại hiệp Hồ Nhất Đao]]''': Là một hậu duệ tiêu biểu của Phi thiên hồ ly, võ nghệ cao cường, tính tình hào sảng. Khi ông tìm ra kho báu của Sấm Vương, đã gặp người con gái ở đó, và nhận ra người con gái đích thực. Ông đem lòng yêu cô, và cả hai đã lấy nhau, sinh ra Hồ Phỉ. Vợ ông cũng là một ''nữ trượng phu'' rất hiểu chồng. Hồ Nhất Đao biết rõ cái chết của cha Kim Diện Phật nên đã không ngần ngại vào quan nội đấu với Kim Diện Phật và ông đã kết bạn tri kỷ với Kim Diện Phật. Hồ Nhất Đao không may bị thương do chính cây đao của mình, cây đao này bị bôi thuốc độc do âm mưu của Điền Quy Nông, sau khi ông chết, vợ ông cũng tự sát theo chồng cho trọn tín nghĩa.
* '''[[Miêu Nhân Phụng|Kim Diện Phật Miêu Nhân Phụng]]''': [[Miêu Nhân Phụng]] là một hậu duệ của dòng họ Miêu trong ân oán 4 họ, ông mặt vàng, võ nghệ cao cường và luôn hành hiệp trượng nghĩa nên được gọi là Kim Diện Phật ([[Phật]] mặt [[vàng]]). Kim Diện Phật nổi tiếng với [[Miêu gia kiếm pháp]]. Để khích [[Hồ Nhất Đao]] vào quan nội, ông đã tự xưng là ''đả biến thiên hạ vô địch thủ'' (có nghĩa là ''đánh khắp thiên hạ không có đối thủ''). Khi gặp vợ chồng Hồ Nhất Đao, Miêu Nhân Phụng đã nhận ra con người anh hùng của Hồ Nhất Đao và cả hai đã kết bạn với nhau dù cuối cùng ông đã ngộ sát bạn mình (do âm mưu của Điền Quy Nông). Sau cái chết của vợ chồng Hồ Nhất Đao, Kim Diện Phật đã quyết định không dạy con mình võ nghệ để hóa giải ân oán với họ Hồ.