Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Thành phố tại Hoa Kỳ”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
Không có tóm lược sửa đổi
Dòng 9:
Tại một số tiểu bang của Hoa Kỳ, bất cứ một thị trấn nào có [[tổ chức khu tự quản|tổ chức chính quyền tự quản]] thì được gọi là thành phố.
 
Tại [[Illinois]], thành phố phải có dân số tối thiểu là 2.500 người nhưng tại Nebraska, thành phố phải có tối thiểu 800 người. Tại [[Idaho]], tất cả các [[khu đô thị]] có tổ chức [[khu tự quản|chính quyền tự quản]] là thành phố. Tại [[Ohio]], một khu đô thị tự quản tự động trở thành một thành phố nếu nó có 5.000 cư dân theo điều tra dân số của liên bang nhưng phải đổi trở lại thành một [[làng]] nếu dân số rớt xuống dưới 5.000 người. Tại [[Nebraska]], 5.000 cư dân là tối thiểu để một thành phố được xếp hạng nhất trong khi 800 cư dân là con số tối thiểu để xếp hạng nhì.
 
Tại tất cả các tiểu bang vùng [[Tân Anh Cát Lợi]], thể chế thành phố được qui định theo hình thức chính quyền, không phải theo dân số. Chính quyền thị trấn có một ban hội đồng coi về [[hành pháp]], và một cuộc họp toàn cư dân (''town meeting'') sẽ hành xử [[quyền lập pháp]]. Các thành phố thuộc Tân Anh Cát Lợi thì ngược lại, có một [[thị trưởng]] hành xử quyền hành pháp, và quyền lập pháp được trao cho hội đồng thành phố.
 
Tại [[Virginia]], tất cả các khu đô thị tự quản được ấn định là các thành phố thì được độc lập tách khỏi các [[quận của Hoa Kỳ|quận]] xung quanh hoặc lân cận trong khi 1 thị trấn, dù là một khu đô thị tự quản nhưng vẫn là một bộ phận của một quận xung quanh hoặc lân cận.
 
Các thành phố độc lập tại những tiểu bang khác gồm có [[Baltimore, Maryland]] và [[Carson City, Nevada]].
 
Tại [[Pennsylvania]], bất cứ một khu đô thị tự quản nào có trên 10 người cũng có thể thành lập thành một Boroughquận (''borough''). Bất cứ một [[xã (Hoa Kỳ)|xã]] (township) hay quận nào có ít nhất 10.000 dân cũng có thể yêu cầu ngành lập pháp cho phép trở thành một thành phố. Tại [[Pennsylvania]], làng đơn giản là một cộng đồng chưa được tổ chức trong một xã.
 
==Xem thêm==