Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Trận Thành Bộc”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
VolkovBot (thảo luận | đóng góp)
Meotrangden (thảo luận | đóng góp)
Không có tóm lược sửa đổi
Dòng 1:
'''Trận Thành Bộc''' là một trận chiến nổi tiếng thời [[Xuân Thu]] trong [[lịch sử Trung Quốc]], xảy ra vào năm [[632 TCN]] trước [[Công nguyên]], là trận đánh quyết định ngôi bá chủ giữa Tấn Văn Côngcông[[Sở Thành Vươngvương]].
 
==Lực lượng==
Trận này, quân của [[Tấn Văn Côngcông]], do [[Tiên Chẩn]] chỉ huy, đã phá tan quân của Sở Thành Vương, do Thành Đắc Thần điều khiển. Quân Sở có sự trợ chiến của quân các nước [[Trần (nước)|Trần]], [[Sái (nước)|Thái]], [[Trịnh (nước)|Trịnh]][[Hứa (nước)|Hứa]], cả thảy đông khoảng 5 vạn. Quân Tấn được sự ủng hộ của quân hai nước [[Tần (nước)|Tần]] và [[Tề (nước)|Tề]], cũng đông khoảng 5 vạn.
 
==Diễn biến==
Dòng 8:
 
==Hậu quả và ý nghĩa==
Với chiến thắng Thành Bộc, [[Tấn Văn Côngcông]] được trở thành vị bá chủ thứ ba của thời Xuân Thu (sau [[Tề Hoàn Côngcông]] và [[Tống Tương Côngcông]]). Sau [[Tấn Văn Côngcông]], các vua nước [[Tấn]] nối nhau làm bá chủ chư hầu trong khoảng 150 năm.
 
Trận Thành Bộc cũng mở đầu một thời đại "Tấn -Sở tranh hùng" kéo dài khoảng 100 năm. Trong thời chiến tranh đó, Tấn cầm đầu các nước chư hầu phương bắc đánh với Sở và các nước chư hầu phương nam. [[Sở]] thường hơi kém thế, nhưng nhờ có [[Tần]] là cường quốc ở phía tây của Tấn thường xuyên là đồng minh, nên giữ được thế quân bình. Hai nước ở khoảng giữa Tấn -Sở là Trịnh và Tống thường bị tranh giành nhất, và phải nhiều phen bỏ Sở theo Tấn, hoặc bỏ Tấn theo Sở để tránh họa diệt vong.
 
Trận Thành Bộc cũng ghi lại giai thoại Tấn Văn Côngcông giữ lời, cho lui quân 90 dặm nhường Sở đánh trước, như ông đã nói với [[Sở Thành Vươngvương]] lúc còn lưu vong, được Sở Thành Vươngvương chứa chấp. Tấn Văn Côngcông cũng đã ra lệnh tha chết cho các tướng Sở để tỏ lòng nhớ ơn Sở.
 
==Tài liệu tham khảo==
*''Sử ký'' của Tư Mã Thiên'', bản trích dịch của Giản Chi và [[Nguyễn Hiến Lê]].
*''Đông Châu Liệt Quốc'', bản dịch của Mộng Bình Sơn.