Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Lỗ đen”
Không có tóm lược sửa đổi |
(Không có sự khác biệt)
|
Phiên bản lúc 14:54, ngày 29 tháng 5 năm 2005
Lỗ đen là một vật thể với khối lượng tập trung cực lớn, ở đó lực hấp dẫn làm cho mọi vật thể không thể nào thoát ra được, trừ việc xuyên qua đường hầm lượng tử. Truờng hấp dẫn tạo ra bởi lỗ đen rất lớn, vì vậy vận tốc cực tiểu để có thể thoát ra khỏi ảnh hưởng của nó đạt tới vận tốc ánh sáng. Điều này dẫn đến việc, không có vật thể nào, kể cả ánh sáng, có thể thoát ra ngoài lỗ đen. Từ "lỗ đen" xuất phát từ một nghĩa rộng, nó không chỉ dừng lại ở khái niệm "lỗ" mà còn là một vùng không gian ảnh hưởng bởi lỗ đen. Trên lý thuyết, lỗ đen có thể có mọi kích cỡ, từ microsopic đến kích thước quan sát vũ trụ.
Lỗ đen được dự đoán bởi thuyết tương đối rộng. Theo mô hình thuyết tương đối rộng cổ điển, không một vật chất hay thông tin nào có thể thoát ra khỏi vùng bên trong của lỗ đen, tới tầm quan sát bên ngoài được. Ví dụ, người ta không thể mang ra bất kỳ một vật có khối lượng nào, hay nhận một sự phản xạ nào bằng một nguồn sáng như đèn pin, hay khôi phục được thông tin bất kỳ nào về vật chất ở trong lỗ đen. Các hiệu ứng của cơ học lượng tử có thể cho phép vật chất và năng lượng bức xạ từ các lỗ đen, tuy nhiên, người ta cho rằng, bản chất tự nhiên của bức xạ không phụ thuộc vào thứ đã rơi vào trong lỗ đen trong quá khứ.
Sự tồn tại của các lỗ đen trong vũ trụ được ủng hộ bởi các quan sát thiên văn, cụ thể là việc nghiên cứu về các siêu sao mới và các bức xạ tia X từ các lò hoạt động hạt nhân vũ trụ.