Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Dụ ngôn Người làm công trong vườn nho”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
Không có tóm lược sửa đổi
Dòng 9:
 
== Luận giải ==
''Đơ-ni-ê'' là đồng tiền đúc bằng bạc được sử dụng trong thời [[Đế quốc La Mã]]. Giờ làm việc bắt đầu vào lúc 6 giờ sáng, như vậy giờ thứ mười một là khoảng 4 hoặc 5 giờ chiều. Người làm công đa phần là người nghèo nhận những công việc thời vụ trong mùa thu hoạch, họ cần tiền để đắp đổi qua ngày. [[Cựu Ước]] cũng khuyên dạy những người thuê mướn họ:
{{quotation|Không được ức hiếp người làm thuê nghèo khó và bần cùng, dù người đó là anh em mình hay là ngoại kiều tạm cư trong xứ và trong thành của anh em. Phải thanh toán tiền công cho người ấy mỗi ngày, trước khi mặt trời lặn, vì người ấy vốn nghèo khó chỉ còn biết trông chờ vào đó. Nếu không, người ấy sẽ kêu van Đức Giê-hô-va về anh em và anh em phải mắc tội. | Phục truyền luật lệ ký 24: 14 – 15}}
 
''Đơ-ni-ê'' là đồng tiền đúc bằng bạc được sử dụng trong thời [[Đế quốc La Mã]].<ref name="RTF">[[R. T. France]], ''[http://books.google.com/books?id=0ruP6J_XPCEC&pg=PA746 The Gospel of Matthew]'', Eerdmans, 2007, ISBN 0-8028-2501-X, pp. 746-752.</ref> Giờ làm việc bắt đầu vào lúc 6 giờ sáng, như vậy giờ thứ mười một là khoảng 4 hoặc 5 giờ chiều.<ref name="Keener">[[Craig S. Keener]], ''[http://books.google.com/books?id=sWzhEdBZOp4C&pg=PA481 A Commentary on the Gospel of Matthew]'', Eerdmans, 1999, ISBN 0-8028-3821-9, pp. 481-484.</ref> Người làm công đa phần là người nghèo nhận những công việc thời vụ trong mùa thu hoạch, họ cần tiền để đắp đổi qua ngày.<ref name="RTF"/><ref name="Keener"/> [[Cựu Ước]] cũng khuyên dạy những người thuê mướn họ:
{{quotation|Không được ức hiếp người làm thuê nghèo khó và bần cùng, dù người đó là anh em mình hay là ngoại kiều tạm cư trong xứ và trong thành của anh em. Phải thanh toán tiền công cho người ấy mỗi ngày, trước khi mặt trời lặn, vì người ấy vốn nghèo khó chỉ còn biết trông chờ vào đó. Nếu không, người ấy sẽ kêu van Đức Giê-hô-va về anh em và anh em phải mắc tội. | Phục truyền luật lệ ký 24: 14 – 15}}
[[File:005 Tiberius.jpg|right|130px|thumb|Đồng ''Đơ-ni-ê'']]
Câu chuyện lấy bối cảnh trong cuộc sống hằng ngày nhưng ngụ ý về [[Vương quốc Thiên đàng]]. Vườn nho biểu trưng cho hội thánh, chủ vườn là Chúa. Những người làm công biểu trưng cho những người đáp lời kêu gọi của Chúa, thời gian trong ngày là đời người, và tiền công là sự sống vĩnh cửu. Sự kêu gọi đến với mỗi người vào những thời điểm khác nhau trong suốt cuộc đời. Một số đáp lời sớm, một số trễ hơn, và số khác chỉ đáp lời lúc cuối đời. Nhưng bất cứ ai chấp nhận lời mời đều sẽ được hưởng sự sống đời đời. Bởi vì con người được [[cứu rỗi]] bởi [[ân điển]] của [[Thiên Chúa]], không phải bởi nỗ lực bản thân.
 
Hàng 19 ⟶ 20:
 
Phản ứng của một vài người trong số những người làm công trong vườn nho đối với điều họ cho là bất công, biểu trưng cho sự tự mãn thuộc linh thường dễ nhận thấy trong vòng những tín hữu lâu năm. Họ tin rằng phần thưởng dành cho họ phải tương xứng với thời gian họ phụng sự Thiên Chúa. Đó là kết quả của cách suy nghĩ cho rằng sự cứu rỗi đến từ công đức, và đó là điều mà dụ ngôn này muốn bác bỏ.
 
==Chú thích==
{{reflist}}