Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Vương Chính Quân”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
Không có tóm lược sửa đổi
Không có tóm lược sửa đổi
Dòng 26:
'''Vương Chính Quân''' ([[chữ Hán]]: 王政君; [[71 TCN]]-[[13]]), [[thụy hiệu]]: '''Hiếu Nguyên hoàng hậu''' (孝元皇后), là [[Hoàng hậu]] duy nhất của [[Hán Nguyên Đế]] [[nhà Tây Hán]], mẹ của [[Hán Thành Đế]] trong [[lịch sử Trung Quốc]].
 
Hoàng hậu Vương Chính Quân có vai trò quan trọng trong suốt các triều đại của Hán Nguyên Đế, Hán Thành Đế, [[Hán Ai Đế]], [[Hán Bình Đế]] và [[Nhũ Tử Anh]]. Bà được các sử gia đánh giá là nhân đức, khiêm nhường, không có tham vọng chính trị, ra sức bảo vệ [[nhà Tây Hán]], không theo phe cháu trai mình là gian thần [[Vương Mãng]] (王莽).
 
Tuy nhiên, lỗi lầm của bà đối với triều đại này chính là tầm thường bất tài, yếu mềm nhu nhược, không có chủ kiến và việc quá trọng dụng ngoại thích họ Vương như [[Vương Phượng]] (王凤), dẫn tới lũng đoạn triều chính của nhà Hán.
 
==Thân thế==