Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Tôn phu nhân”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
Không có tóm lược sửa đổi
Không có tóm lược sửa đổi
Dòng 74:
 
==Trong Tam Quốc diễn nghĩa==
Tôn phu nhân lần đầu tiên ra mắt trong "[[Tam quốc diễn nghĩa|Tam Quốc diễn nghĩa]]" đã bị [[Lỗ Túc]] mượn cớ. Lỗ Túc đã hiến kế với chúa công Tôn Quyền cho Lưu Bị kết hôn với công chúa "cực kỳ hữu dụng, có hàng tá người hầu luôn mang theo đao bên mình, trong phòng binh khí để khắp nơi, mặc cho nam tử không đề phòng". Theo lời Lỗ Túc thì Tôn phu nhân là một cô gái tuổi đôi mươi tinh nghịch, ngổ ngáo bướng bỉnh, tính khí mạnh mẽ nóng nảy, thích học võ, cầm thương đến miệng bà mai mối đã trở thành một cô gái "ngoan hiền". Lưu Bị đã cho thuyền tới để cưới công chúa "ngổ ngáo" của nước Đông Ngô. Không ngờ rằng trong đêm động phòng, Lưu Bị đã bị Tôn Thượng Hương đâm bằng dao, đao kiếm khiến người tỳ nữ hoảng sợ. Tôn Thượng Hương thấy tình hình như vậy bèn nói một câu: "Chém giết nửa đời người, sợ gì binh đao!"
 
Hai năm sau, mối quan hệ giữa Ngô và Thục bắt đầu căng thẳng. Tôn phu nhân quay trở về với anh trai của mình là Tôn Quyền. Theo những gì [[Triệu Vân]] viết thì bà định mang theo con trai của Lưu Bị là [[Lưu Thiện]] với mình. Tuy nhiên đã bị [[Trương Phi]] và Triệu Vân chặn lại. Sau khi hai bên thương thuyết, Tôn phu nhân để lại Lưu Thiện về nước Ngô.
 
Kể từ đây hôn nhân giữa bà và Lưu Bị chấm dứt. Bà không bao giờ gặp lại Lưu Bị, và sử sách cũng không có nói gì đến chuyện bà tái giá.
 
Cũng có chuyện kể rằng sau khi Lưu Bị qua đời, bà đã trầm mình xuống sông tự vẫn.
 
Theo Tam quốc diễn nghĩa, sau [[trận Di Lăng]] có kẻ phao tin Lưu Bị chết, bà đã trầm mình xuống sông tự vẫn. Có Miếu thờ bà bên đấy, gọi là miếu Khiêu Cơ.