Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Chử Đồng Tử”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
Cám hn (thảo luận | đóng góp)
xóa các link dẫn đến các website vi phạm bản quyền
Cám hn (thảo luận | đóng góp)
Không có tóm lược sửa đổi
Dòng 3:
==Truyền Thuyết==
 
Tương truyền Chử Đồng Tử sống cùng cha là Chử Cù Vân (có bản viết là Chử Vi Vân<ref>.Theo "Việt sử Giai Thọai" của Nguyễn Khắc Thuần-NXB Giáo dục</ref>), tại Chử Xá (huyện [[Văn Giang]], tỉnh [[Hưng Yên]]).Chẳng may nhà cháy, mất hết của cải, hai cha con chỉ còn lại một chiếc khố phải thay nhau mà mặc.Lúc người cha lâm chung,ông gọi con lại bảo rằng hãy giữ chiếc khố lại cho bản thân.Thương cha nên Chử Đồng Tử liệm khố theo cha, mình thì chịu cảnh trần truồng khổ sở, kiếm sống bằng cách ban đêm câu cá, ban ngày dầm nửa người dưới nước, đến gần thuyền bán cá hoặc xin ăn.
 
Thời ấy vua Hùng Vương thứ ba có cô con gái tên là Tiên Dung đến tuổi cập kê mà vẫn chỉ thích ngao du sơn thủy,không chịu lấy chồng.Một hôm thuyền rồng của công chúa đến thăm vùng đó.Nghe tiếng chuông trống,đàn sáo lại thấy nghi trượng, người hầu tấp nập, Chử Đồng Tử hỏang sợ vội vùi mình vào cát lẩn tránh. Thuyền ghé vào bờ, Tiên Dung dạo chơi rồi sai người quây màn ở bụi lau để tắm,ngờ đâu đúng ngay chỗ của Chử Đồng Tử.Nước xối dần để lộ thân hình Chử Đồng Tử dưới cát.Tiên Dung kinh ngạc bèn hỏi han sự tình, nghĩ ngợi rồi xin được cùng nên duyên vợ chồng.
 
Vua Hùng nghe chuyện thì giận dữ vô cùng, không cho Tiên Dung về cung. Nàng biết ý nên cùng chồng mở chợ Hà Thám,đổi chác với dân gian.Buôn bán tấp nập,phồn thịnh, ai cũng kính thờ Tiên Dung-Chử Đồng Tử làm chúa<ref> (Theo "Việt sử Giai Thọai" của Nguyễn Khắc Thuần-NXB Giáo dục</ref>).Một hôm có người bày cho cách ra ngòai buôn bán nhiều lãi,Tiên Dung khuyên chồng nghe theo. Chử Đồng Tử bèn theo khách buôn đi khắp ngược xuôi. Một hôm qua ngọn núi giữa biển tên ''Quỳnh Tiên'' (có bản ghi là Quỳnh Vi<ref> (Xin tham khảo "Việt sử Giai thọai" Chuyện kể Chử Đồng Tử]) <br>Đây là tên một ngọn núi chỉ có trong thần thọai</ref>),Chử Đồng Tử trèo lên am trên núi và gặp một đạo sĩ tên Phật Quang.Chử Đồng Tử bèn giao tiền cho khách buôn đi mua hàng,còn mình thì ở lại học phép thuật.Sau thuyền quay lại đón,Phật Quang tặng Chử Đồng Tử một cây gậy và một chiếc nón lá, dụ rằng đây là vật thần thông.
 
Về nhà, Chử Đồng Tử truyền mọi sự lại cho vợ.Tiên Dung giác ngộ bèn bỏ việc buôn bán,cùng chồng chu du tìm thầy học đạo.Một hôm tối trời, đã mệt mà không có hàng quán ven đường, hai vợ chồng dừng lại cắm gậy úp nón lên trên cùng nghỉ.Bỗng nửa đêm, chỗ đó nổi dậy thành quách, cung vàng điện ngọc sung túc, người hầu lính tráng la liệt.Sáng hôm sau, dân chúng quanh vùng kinh ngạc bèn dân hương hoa quả ngọt đến xin làm bầy tôi.Từ đấy chỗ đó phồn thịnh, sung túc như một nước riêng.