Khác biệt giữa bản sửa đổi của “George I của Anh”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
n AlphamaEditor, Executed time: 00:00:19.9445324
Dòng 80:
Đảng Whig ở Anh cho rằng Quốc hội có quyền quyết định việc thừa kế, và người thừa kế Kháng Cách có quan hệ huyết thống gần gũi nhất với nữ hoàng, trong khi Đảng Tory có khuynh hướng muốn áp dụng quy tắc cha truyền con nối trong nội bộ nhà Stuart. Năm [[1710]], George thông cáo rằng ông sẽ kế vị ở Anh thay cho dòng họ Stuart theo đúng như truyền thống kế thừa trực hệ. Tuyên bố này nhằm giải quyết những hoài nghi của đảng Tory rằng ông là một kẻ cướp ngôi<ref>Hatton, p. 119</ref>.
 
Mẫu thân của George, Sophia đã qua đời vào ngày [[28 tháng 5]] năm [[1714]]<ref>8 tháng 6 theo Lịch mới được sử dụng ở Hanover từ năm [[1700]].</ref> ở tuổi 83. Bà đã bất ngờ [[đột quỵ]] tại [[Herrenhausen Gardens]] sau khi vội vã tìm chỗ nấp khi một trận mưa bất ngờ đổ xuống. Lúc bấy giờ George chính là người thừa kế trực tiếp của [[Anne của Anh|nữ hoàng Anne]]. Ông nhanh chóng sửa đổi các thành viên của Hội đồng Nhiếp chính với ý đồ nắm được thực quyền sau khi lên kế vị Anne, có thể ông dự đoán trước được rằng sức khỏe của Anne không còn trụ được bao lâu và các chính trị gia ở Anh đang đấu đá lẫn nhau để tranh giành quyền lực<ref>Hatton, p. 108</ref>. Anne bị đột quỵ, rồi bị cấm khẩu và qua đời vào ngày [[1 tháng 8]] năm [[1714]]. Danh sách Hội đồng nhiếp chính được công khai, các thành viên tuyên thệ nhậm chức, và George lên ngôi vua của Liên hiệp Anh và IcrelandIreland<ref>Hatton, p. 109</ref>. Một phần do gió thổi ngược, chuyến đi đến Anh bị hoãn lại, và ông phải chờ đợi ở [[The Hague]]<ref>Hatton, p. 123</ref>. Ông không thể khởi hành đến Anh cho đến ngày [[18 tháng 9]]. George chính thức làm lễ gia miện vào ngày [[20 tháng 10]]<ref name="Weir, Alison 1996 pp. 272"/> tại [[Tu viện Westminster]]. Trong ngày đăng quang của George, bạo loạn liên tục nổ ra ở hơn 20 thị trấn tại Anh<ref>Monod, Paul Kleber (1993). Jacobitism and the English People, 1688–1788. Cambridge University Press. pp. 173–178. ISBN 978-0-521-44793-5.</ref>.
 
George chủ yếu sống ở Vương quốc Anh sau năm 1714 mặc dù ông đã đến thăm nhà ông ở Hanover vào các năm [[1716]], [[1719]], [[1720]], [[1723]] và [[1725]]<ref>Hatton, p. 158</ref>. Tổng cộng lại, trong 13 năm cuối đời, George đã dành 1/5 thời gian làm vua ở Đức<ref name="Gibbs, G. C. 2006">Gibbs, G. C. (September 2004; online edn, January 2006) "George I (1660–1727)", Oxford Dictionary of National Biography, Oxford University Press, doi:10.1093/ref:odnb/10538. Truy cập ngày 30 tháng 7 năm 2007 (subscription required)</ref>. Một điều khoản trong Đạo luật cấm nguyên thủ nước Anh rời khỏi đất nước mà không có sự cho phép của Quốc hội đã được nhất trí bãi bỏ vào năm [[1716]]<ref>Plumb, J. H. (1956). ''The First Four Georges''.</ref>. Trong những lần ông vắng mặt, quyền lực thường nằm trong tay Hội đồng Nhiếp chính nhiều hơn là cho con trai ông, [[George II của Anh|Hoàng tử George Augustus của xứ Wales]]<ref>"George I". The Official Web Site of the British Monarchy. Truy cập ngày 6 tháng 3 năm 2009.</ref>.