Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Biến cố Bắc Kỳ (1873)”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
→‎Đoạn kết: bỏ các "ông"
Dòng 23:
==Phản ứng của phía Việt Nam==
[[Hình:DistributeArms.jpg|nhỏ|phải|260px|Quân Pháp phát vũ khí cho lính mộ tình nguyện bản xứ]]
Triều đình Huế sức cho đoàn sứ [[Đại Nam]] đang thương nghị ở [[Sài Gòn]] phản kháng hành động chiếm thành của F.Garnier ở [[Bắc Kỳ]], yêu cầu thống đốc Dupré ra lệnh cho Francis Garnier rút quân và thuộc hạ ra khỏi thành Hà Nội, đồng thời sai chưởng vệ Phan Đề làm đề đốc, Nguyễn Trọng Hợp làm tán lý cùng với Bùi Ấn Niên làm khâm phái, với 1.000 quân từ [[Huế]][[Nghệ An]] thẳng tiến ra Bắc tăng cường để chống với quân Pháp. Triều đình cũng ra lệnh cho các quan đầu tỉnh ở các khu vực trọng yếu phải đóng cọc nhọn xuống các lòng sông ăn thông với sông Hồng để ngăn chận tàu thuyền của đối phương.

Vua [[Tự Đức]] và triều đình Huế cũng sai Trần Đình Túc, Trương Gia Hội cùng với hai giáo sĩ Gia Tô là giám mục Sovier, linh mục Danzelger ra Hà Nội điều đình với Garnier. Các khâm phái, khâm mạng, các quan cũ ở Hà Nội đều bị cách chức chờ đợi xử phạt.
 
Vào khoảng 10 giờ, tàn binh của triều đình tập hợp trở lại ở Phủ Hoài cách thành Hà Nội vài cây số về hướng Tây để chuẩn bị phản công nhưng bị quân binh của phó thuyền trưởng Bain truy kích cho nên phải bỏ thành chạy thoát thân. Quân Trung Quốc đi theo J.Dupuis lợi dụng thời cơ trong lúc tình hình trận chiến vừa mới chấm dứt đã bắt đầu có những hành động tẩu tán tài sản công cộng và phá phách dân chúng <ref>P. Vial, trang 61</ref>.