Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Nikolay Nikolayevich Semyonov”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
clean up, replaced: → (5), → (20) using AWB
nKhông có tóm lược sửa đổi
Dòng 36:
Năm 1920, ông trở lại [[Sankt-Peterburg]] và phụ trách phòng thí nghiệm hiện tượng [[electron|điện tử]] của [[viện Ioffe]] (''viện Kỹ thuật Vật lý''). Sau đó ông trở thành phó giám đốc của viện này.
 
Trong thời kỳ khó khăn này, Semyonov, cùng với [[Pyotr Leonidovich Kapitsa|Pyotr Kapitsa]], đã phát hiện ra một cách đo [[từ trường]] của [[hạt nhân nguyên tử|hạt nhân]] nguyên tử (1922). Sau đó cơ cấu thử nghiệm này đã được [[Otto Stern]] và [[Walther Gerlach]] cải thiện và được gọi là [[thửthí nghiệm Stern-Gerlach]].
 
Năm 1925, Semyonov, cùng với [[Yakov Frenkel]] nghiên cứu lý thuyết [[động học]] (kinetics) của sự [[ngưng tụ]] và [[hấp phụ]] của [[nước|hơi nước]]. Năm 1927, ông nghiên cứu [[ion]] trong [[chất khí]] và xuất bản một quyển sách quan trọng ''Chemistry of the Electron''. Năm 1928, ông cùng với [[Vladimir Fock]], tạo ra lý thuyết về sự phóng điện tỏa tia của chất [[điện môi]].