Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Đỗ Tử Bình”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
nKhông có tóm lược sửa đổi
Dòng 17:
Năm 1376 thời [[Trần Duệ Tông]], vua Chiêm là [[Chế Bồng Nga]] lại mang quân xâm lấn. Duệ Tông sai Đỗ Tử Bình đi đánh. Chế Bồng Nga sợ hãi, xin dâng 10 mâm [[vàng]] tạ tội. Nhưng Tử Bình giấu vàng đi, lại tâu về triều rằng vua Chiêm kiêu ngạo không thần phục<ref name="CM10"/>. Duệ Tông nổi giận, quyết định thân chinh đi đánh.
 
Tháng giêng năm 1377, quân Trần tiến tới kinh thành [[Đồ Bàn]] nước Chiêm. Chế Bồng Nga lập đồn giữ ngoài thành, rồi cho người đến trá hàng, nói với [[Trần Duệ Tông]] rằng Chế Bồng Nga đã bỏ thành trốn. Duệ Tông thúc quân tiến vào thành. Quân Chiêm tứ phía phục binh đổ ra đánh. Quân [[Đại Việt]] thua to, mười phần chết đến 7, 8 phần. Duệ Tông bị hãm trong vòng vây, bị trúng tên tử trận. Các tướng Đỗ Lễ, Nguyễn LạpNạp Hòa, Hành khiển Phạm Huyền Linh cũng tử trận.
 
Đỗ Tử Bình lúc đó lĩnh hậu quân không tới cứu ứng cho Duệ Tông<ref name="DV7"/>. [[Lê Quý Ly]] cũng sợ hãi bỏ chạy. Thượng hoàng Trần Nghệ Tông sai đem chiếc xe tù đi bắt Tử Bình. Khi Tử Bình về qua phủ Thiên Trường, người ta đua nhau chửi mắng, lấy gạch ngói ném vào xe tù Tử Bình. Thượng hoàng xuống chiếu trị tội nhưng miễn cho tử hình cho ông, chỉ bắt đi làm lính<ref name="DV7"/>.