Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Phù Nam”
Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
Dòng 23:
Vương triều của Kaundinya tồn tại khoảng hơn 150 năm, trải qua 3 đời vua. Các thư tịch cổ của Trung Quốc phiên âm tên 3 vị vua này là Hỗn Điền, Hỗn Bàn (127-217), và Hỗn Bàn Bàn (217-220).<ref name="NVD2009p15" />
=== Hưng thịnh
[[Tập tin:Vật dụng sinh hoạt của Phù Nam.jpg|nhỏ|200px|phải|Vật dụng sinh hoạt của cư dân Phù Nam.]]
Ngô Văn Doanh (2009) dẫn [[Lương thư]] cho biết rằng quốc vương cuối cùng của vương triều Kaundinya làm vua được 3 năm thì mất. Một vị tướng của Phù Nam mà Lương thư của Trung Quốc phiên âm là Phạm Mạn lên làm vua, lập ra vương triều họ Phạm. Theo Lương thư, làm vua được 3 năm thì Phạm Mạn mất. Con ông là Phạm Kinh Sinh nối ngôi, làm vua được khoảng 5 năm, đến năm 245 thì bị người anh họ tên Phạm Chiên giết chết để đoạt ngôi. Một người con khác của Phạm Mạn là Phạm Trường đã nổi dậy lật đổ được Phạm Chiên, nhưng cũng lập tức bị tướng của Chiên là Phạm Tầm giết. Phạm Tầm lên làm vua. Phù Nam dưới vương triều họ Phạm trở nên hùng mạnh. Phạm Mạn đã đem quân đi chinh phạt được tới hơn 10 nước, mở rộng đáng kể lãnh thổ. Phạm Chiên đã thúc đẩy quan hệ ngoại giao với Ấn Độ. Còn Phạm Tầm đã thúc đẩy quan hệ ngoại giao với [[nhà Tấn]] ở Trung Quốc. Người Phù Nam đã có chữ viết, kiểu chữ viết có nguồn gốc Ấn Độ.<ref>Ngô Văn Doanh (2009), trang 16-17.</ref>
Cho đến giờ chưa phát hiện được tư liệu nào nói về thời kỳ tiếp sau Phạm Tầm. Các nhà khoa học cho rằng vào khoảng giữa thế kỷ 4, quyền cai trị Phù Nam một lần nữa lại vào tay người Ấn Độ. Lương thư và Tấn thư có nhắc tới một người là Thiên Trúc Thiên Đàn đã triều cống Mục Đế. Các nhà khoa học sau này cho đó là người Ấn Độ tên là Chandan hoặc Chandana.<ref>Ngô Văn Doanh (2009), trang 17-18.</ref>
▲[[Tập tin:Vật dụng sinh hoạt của Phù Nam.jpg|nhỏ|200px|phải|Vật dụng sinh hoạt của cư dân Phù Nam.]]
Đến đầu hoặc giữa thế kỷ 5, vẫn là người Ấn Độ nắm quyền cai trị Phù Nam. Lương thư cho biết một người Thiên Trúc là Kiều Chân Như mà các nhà khoa học sau này cho rằng đó có thể là một người Brahman Ấn Độ cũng lại tên là Kaudinya đã thay đổi chế độ nhà nước Phù Nam sang theo kiểu Ấn Độ.<ref>Dẫn lại từ Ngô Đăng Doanh (2009), trang 18.</ref> Kiều Trần Như ở ngôi khoảng năm 470 đến 514, tự xưng là Người bảo vệ thánh kinh Vê đa. Vào thời kỳ này, nhiều thương gia Phù Nam sang buôn bán ở [[Quảng Châu]] (Trung Quốc).<ref>Giáo trình Du lịch.</ref>
Khi Kaundinya mất, con là Sri Indravarman (Lương thư phiên âm là Đồ Tà Bạt Ma) lên thay, và đã cho sứ sang triều cống [[Tống Văn Đế]] vào những năm 438, 453 và 438. Theo sử [[nhà Lương]], thì ''năm 431-432, nước [[Lâm Ấp]] muốn đánh [[Giao Châu]] của người Việt, nên có nên yêu cầu vua Phù Nam giúp sức, nhưng Phù Nam đã từ chối''.▼
▲Theo sử [[nhà Lương]], thì ''năm 431-432, nước [[Lâm Ấp]] muốn đánh [[Giao Châu]] của người Việt, nên có nên yêu cầu vua Phù Nam giúp sức, nhưng Phù Nam đã từ chối''.
Sau đó, sử Trung Quốc không biên chép gì thêm. Mãi đến nửa thế kỷ sau, sử Nam Tề mới nói tới một ông vua Phù Nam có tên là Giayavacman I (480-514), thuộc dòng dõi vua Kaundinya, đã phái một nhà sư Ấn Độ tên Nagasena đem lễ vật sang tặng vua Tề năm 484, và yêu cầu nhà vua giúp mình đánh Lâm Ấp nhưng bị từ chối khéo.
|