Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Mộc Uyển Thanh”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
Không có tóm lược sửa đổi
Không có tóm lược sửa đổi
Dòng 24:
| weapons = kiếm, tiễn
}}
'''Mộc Uyển Thanh''' ([[chữ Hán]]: ''木婉清'') là nhân vật nữ hư cấu trong tác phẩm "[[Thiên long bát bộ|Thiên Long Bát Bộ]]" của nhà văn [[Kim Dung]]. Trong tiểu thuyết này, cô xuất hiện tại Hồi thứ 3: "Mã tật hương u". Theo đó, cô là người có võ công không tầm thường và một quá khứ khá đặc biệt. Cô vô cùng tú mỹ, có gương mặt trái xoan xinh đẹp, nước da trắng ngần, hai mắt to tròn và sáng, ''trái tim chỉ thuộc về duy nhất một người''. Khi hành hiệp giang hồ, cô thường mặc y phục màu đen và quấn khăn bịt mặt. Mộc Uyển Thanh có một mối tình khá ngang trái với [[Đoàn Dự]] nhưng sau này cũng được Kim Dung cho kết thúc một cách êm đẹp, sở trường dùng ám khí.
 
== Thân thế ==
Mộc Uyển Thanh có một thân thế và lai lịch đặc biệt. Cha của Mộc Uyển Thanh chính là [[Đoàn Chính Thuần]], [[Trấn Nam Vương]] của nước Đại Lý, sư phụ là [[Tần Hồng Miên]] và đồng thời cũng là mẹ của cô. Tính cách cô khá quái lạ, ngang bướng, cố chấp, không thích gặp đàn ông nhưng cũng rất chung tình, và tình yêu của nàng cũng mạnh mẽ, quyết đoán, dám yêu dám hận y như tính cách. Sau này khi gặp Đoàn Dự, có điều gì không vừa ý là thẳng tay tát tai anh chàng này, đơn giản vì cô bị "sư phụ" nhồi nhét những định kiến rất cực đoan về đàn ông trong thiên hạ nên những ý nghĩ và hành động của nàng với Đoàn Dự nhiều khi khá cổ quái và buồn cười.
 
Sư phụ của Mộc Uyển Thanh - Tu La đao [[Tần Hồng Miên]] là một người đàn bà đã từng nếm trải sự phụ bạc của đàn ông (Đoàn Chính Thuần) nên bà đã bắt nàng che kín khuôn mặt đẹp như hoa của cô để không một nam nhân nào thấy được mặt và bắt lập lời thề khá đặc biệt:" ''Người đàn ông đầu tiên thấy được mặt nàng mà nàng không giết người đó thì kẻ đó sẽ là chồng nàng''".
 
Vì hận đời, hận người nên Tần Hồng Miên đã tạo ra một nghịch cảnh đối với Mộc Uyển Thanh, bà không hề nhận Mộc Uyển Thanh là con mình mà nói dối rằng cô là một đứa bé mồ côi từ nhỏ, không cha không mẹ, không gia đình không nhà cửa cho nên đã bắt cô từ nhỏ phải sống biệt lập với thế gian ở một thung lũng hẻo lánh và ngăn cấm cô không được tiếp xúc với đàn ông, gọi cô là Thanh Nhi. Chính vì điều này nên Mộc Uyển Thanh vẫn cứ tin tưởng rằng cô là một đứa trẻ mồ côi và được sư phụ nuôi dưỡng.
 
Mối hận của Tần Hồng Miên đối với Đoàn Chính Thuần khá sâu sắc, sau này qua trò chuyện với Đoàn Dự cô mới tiết lộ là thuở nhỏ, cô thường xuyên bị sư phụ đánh đập mỗi khi bực mình, đặc biệt là khi cô muốn dò hỏi về tung tích của cha mình và mỗi khi Tần Hồng Miên luyện môn võ mà Đoàn Chính Thuần đã dạy, mỗi khi luyện xong, bà ta thường thở dài buồn bã và la mắng, thậm chí đánh đập Mộc Uyển Thanh.
Dòng 44:
 
=== Tại Vạn Kiếp Cốc ===
Cũng vì lời thề oái oăm đó mà sau này nàng gặp Đoàn Dự vốn là vương tử Đại Lý, ngay lập tức nàng bị cuốn hút bởi vẻ tuấn tú, tính tình thẳng thắn, ghét bạo lực và lòng thương người của chàng. Cuộc gặp gỡ của cô với Đoàn Dự diễn ra trong hoàn cảnh khá đặc biệt. Lúc này Đoàn Dự đến [[Vạn Kiếp Cốc]] để báo tin cho [[Chung Vạn Cừu]] biết tin con gái của ông ta với [[Cam Bảo Bảo]] là [[Chung Linh]] (thực chất đây cũng là con của Đoàn Chính Thuần) đã bị Thần Nông bang giam giữ và cầu xin cứu Chung Linh. Đoàn Dự được đưa đến chỗ Mộc Uyển Thanh mượn ngựa, sau một hồi diễn biến, Đoàn Dự quay lại sơn trang và ở đây anh gặp Mộc Uyển Thanh.
Cuộc gặp gỡ của cô với Đoàn Dự diễn ra trong hoàn cảnh khá đặc biệt. Lúc này Đoàn Dự đến [[Vạn Kiếp Cốc]] để báo tin cho [[Chung Vạn Cừu]] biết tin con gái của ông ta với [[Cam Bảo Bảo]] là [[Chung Linh]] (thực chất đây cũng là con của Đoàn Chính Thuần) đã bị Thần Nông bang giam giữ và cầu xin cứu Chung Linh. Đoàn Dự được đưa đến chỗ Mộc Uyển Thanh mượn ngựa, sau một hồi diễn biến, Đoàn Dự quay lại sơn trang và ở đây anh gặp Mộc Uyển Thanh.
 
Lúc này Mộc Uyển Thanh đang bị một toán người do hai bà bà dẫn đầu vây đánh theo lệnh của Vương phu nhân - trang chủ của Mạn Đà sơn trang. Mộc Uyển Thanh xuất chiêu giao đấu với nhóm người này, cô sử dụng cây kiếm mỏng khá linh hoạt và nhanh nhạy cộng với ở tay cô có một thứ vũ khí lợi hai đó là các phi tiễn được lắp đặt ở cổ tay, mỗi khi nguy cấp cô liền đưa tay lên nhắm vào đối thủ và gồng mạnh, lập tức phi tiễn (từ 1 đến 3 mũi) bay ra nhanh như chớp vào đối thủ.
Hàng 60 ⟶ 59:
Sau khi giết được sứ giả, Đoàn Dự vội chạy lại săn sóc vết thương cho Mộc Uyển Thanh, chàng định xem vết thương nặng nhẹ như thế nào thì bị thêm một cái tát tai nữa vì bị hiểu lầm là lợi dụng cơ hội để sàm sỡ. Sau thời gian giải thích, cả hai đi cứu Chung Linh. Lần này Đoàn Dự nghĩ ra kế giả dạng, anh lấy hai bộ áo quần của sứ giả rồi giả vờ làm sứ giả đi tới thần nông bang giải cứu cho Chung Linh.
 
Nhờ uy danh của sứ giả, cuộc giải cứu thành công, hai người đã lừa được thần nông bang và cứu được Chung Linh. Cả ba vừa đi đường vừa trò chuyện, Chung Linh gọi nàng là Mộc tỷ tỷ, còn Đoàn Dự lại gọi nàng là Uyển muội, Mộc Uyển Thanh không được vui lắm vì tình cảm thắm thiết mà Chung Linh dành cho Đoàn Dự. Lúc này thần nông bang đã biết bị lừa và truy tầm hai người. Họ đã đuổi đến nơi, truy sát cả 3 người. Mộc Uyển Thanh ra lệnh cho Chung Linh chạy trước và không được níu kéo Đoàn Dự.
 
Đoàn Dự không nỡ bỏ cô một mình bèn ở lại cùng sống chết với Mộc Uyển Thanh làm cô rất cảm động. Cả hai không thể địch được với đông người nên phải phá vây bỏ chạy. Kẻ thù truy đuổi rất gấp, cả hai nhảy lên ngựa Hắc Mai Côi để chạy trốn nhưng đến bờ vực thẳm, con ngựa cố gắng cõng hai người nhảy qua nhưng bị rơi xuống vực sâu. Mộc Uyên Thanh cố gắng phi thân khỏi con ngựa vọt lên trước khi bị rơi xuống vực, cô cũng kéo theo Đoàn Dự vọt lên.