Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Triết học chính trị”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
Xixaxixup (thảo luận | đóng góp)
Xixaxixup (thảo luận | đóng góp)
Dòng 66:
 
===Châu Âu Trung cổ===
Triết lý chính trị ở châu Âu thời Trung cổ bị ảnh hưởng nặng nề bởi tư tưởng Kitô giáo. Nó có nhiều điểm tương đồng với các tư tưởng Hồi giáo Mutazalite, cho rằng người Công giáo Rôma dù triết lý phụ thuộc vào nền thần học nhưng lý trí không lệ thuộc vào mặc khải, chỉ trong trường hợp mâu thuẫn, lý trí trực thuộc đức tin như phái Asharite của đạo Hồi. Các nhà triết gia bằng cách kết hợp triết lý của Aristotle với Kitô giáo của Thánh Augustine nhấn mạnh tiềm năng hài hòa vốn có trong lý trí và sự mặc khải. <ref>{{cite book|last=Koetsier|first=L. S.|title=Natural Law and Calvinist Political Theory|url=https://books.google.com/?id=7uLE3DynB0YC&pg=PA19|year=2004|publisher=Trafford Publishing|isbn=978-1-4122-1440-7|page=19|quote=...the Medieval Scholastics revived the concept of [[natural law]]. }}</ref> Có lẽ các nhà triết học chính trị có ảnh hưởng nhất của thời trung cổ châu Âu là Thánh Thomas Aquinas đã giúp giới thiệu lại các công trình của Aristotle, mà chỉ được chuyển đến Công giáo châu Âu thông qua Hồi giáo Tây Ban Nha, cùng với những bài bình luận của Averroes. Sử dụng chúng Aquinas đã lập chương trình nghị sự cho triết lý chính trị [[Triết học kinh viện|kinh viện]] chi phối tư tưởng châu Âu trong nhiều thế kỷ cho đến thời kỳ Phục hưng. <ref>{{cite book|last=Copleston|first=Frederick|title=A history of philosophy|url=https://books.google.com/?id=y_382o-fpOsC&pg=PA346|volume=3|year=1999|publisher=Continuum International Publishing Group|isbn=978-0-86012-296-8|page=346|quote=There was, however, at least one department of thought ...}}</ref>
 
Các nhà triết học chính trị Trung cổ, như Aquinas trong Summa Theologica, phát triển ý tưởng rằng một vị vua, mà trở thành một bạo chúa, thì không còn là một nhà vua, và như vậy có thể bị lật đổ.
 
{{multiple image|caption_align=center
| width = 150
Hàng 89 ⟶ 85:
| caption2 = [[Thomas Aquinas]]
}}
Triết lý chính trị ở châu Âu thời Trung cổ bị ảnh hưởng nặng nề bởi tư tưởng Kitô giáo. Nó có nhiều điểm tương đồng với các tư tưởng Hồi giáo Mutazalite, cho rằng người Công giáo Rôma dù triết lý phụ thuộc vào nền thần học nhưng lý trí không lệ thuộc vào mặc khải, chỉ trong trường hợp mâu thuẫn, lý trí trực thuộc đức tin như phái Asharite của đạo Hồi. Các nhà triết gia bằng cách kết hợp triết lý của Aristotle với Kitô giáo của Thánh Augustine nhấn mạnh tiềm năng hài hòa vốn có trong lý trí và sự mặc khải. <ref>{{cite book|last=Koetsier|first=L. S.|title=Natural Law and Calvinist Political Theory|url=https://books.google.com/?id=7uLE3DynB0YC&pg=PA19|year=2004|publisher=Trafford Publishing|isbn=978-1-4122-1440-7|page=19|quote=...the Medieval Scholastics revived the concept of [[natural law]]. }}</ref> Có lẽ các nhà triết học chính trị có ảnh hưởng nhất của thời trung cổ châu Âu là Thánh Thomas Aquinas đã giúp giới thiệu lại các công trình của Aristotle, mà chỉ được chuyển đến Công giáo châu Âu thông qua Hồi giáo Tây Ban Nha, cùng với những bài bình luận của Averroes. Sử dụng chúng Aquinas đã lập chương trình nghị sự cho triết lý chính trị [[Triết học kinh viện|kinh viện]] chi phối tư tưởng châu Âu trong nhiều thế kỷ cho đến thời kỳ Phục hưng. <ref>{{cite book|last=Copleston|first=Frederick|title=A history of philosophy|url=https://books.google.com/?id=y_382o-fpOsC&pg=PA346|volume=3|year=1999|publisher=Continuum International Publishing Group|isbn=978-0-86012-296-8|page=346|quote=There was, however, at least one department of thought ...}}</ref>
 
Các nhà triết học chính trị Trung cổ, như Aquinas trong Summa Theologica, phát triển ý tưởng rằng một vị vua, mà trở thành một bạo chúa, thì không còn là một nhà vua, và như vậy có thể bị lật đổ.
 
'''Thánh Augustine'''