Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Bàng Đức”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
S7w4j9 (thảo luận | đóng góp)
nKhông có tóm lược sửa đổi
Dòng 14:
}}
 
'''Bàng Đức''' ([[170]] - [[219]]), tự là '''Lệnh Minh''', người quận Nam An huyện Hoan Đạo,<ref>Tam Quốc Chí, Bàng Đức truyện, quyển 18, ngụy thư</ref> là viên tương của Mã Đằng và sau đó là tướng trong quân đội của phe [[Tào Ngụy]] cuối thời [[Nhà Hán#Sự trỗi dậy và sụp đổ của nhà Đông Hán|Đông Hán]], đầu thời [[Tam Quốc]] trong [[lịch sử Trung Quốc]]. Ông nổi danh trong việc tham gia hai trận chiến lớn trong đời Tam quốc là [[Trận Đồng Quan (211)|trận Đồng Quan]] ([[211]]) và [[trận Tương Dương-Phàn Thành|trận chiến tại Phàn Thành]] (219).
 
== Sự nghiệp ==
Dòng 36:
 
=== Đại chiến Đồng Quan ===
{{chính|trậnTrận Đồng Quan (211)}}
Năm 211, ông cùng con trai của Mã Đằng là [[Mã Siêu]] cất quân đánh Tào Tháo trong [[Trận Đồng Quan (211)|trận Đồng Quan]]. Quân Tây Lương chiếm được [[Trường An]] và [[ải Đồng Quan]] nhưng sau đó Tào Tháo phản công thắng lợi đánh bại quân Mã Siêu. Bàng Đức cùng Mã Siêu chạy trốn về phía tây.
 
Trong trận chiến Đồng Quan, Bàng Đức luôn là viên tướng dũng mãnh của quân Tây Lương, ông luôn là người xung phong đi đầu trong các trận đánh và là viên tướng chủ lực của quân Tây Lương. Tam Quốc diễn nghĩa cho biết chính ông là người đã hiến kế cho Mã Siêu chiếm thành [[Trường An]].
Dòng 116:
 
== Xem thêm ==
*[[Trận Đồng Quan (211)]].
*[[Trận Tương Dương-Phàn Thành|Trận chiến tại Phàn Thành]].