Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Quách Gia”
Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
nKhông có tóm lược sửa đổi |
Không có tóm lược sửa đổi |
||
Dòng 15:
|Thụy = Trinh Hầu (贞侯)
}}
'''Quách Gia''' ([[chữ Hán]]: 郭嘉; [[170]] - [[207]]), tự '''Phụng Hiếu''' (奉孝), là một [[chiến lược gia|nhà chiến lược]] và mưu sĩ trọng yếu của [[Tào Tháo]] trong thời kỳ cuối của [[nhà Hán|nhà Đông Hán]] và thời kỳ đầu của [[Tam Quốc]] tại [[Trung Quốc]]. Trong 11 năm phục vụ cho Tào Tháo, tài năng của Quách Gia đã giúp nhiều cho Tào Tháo trong các chiến thắng của ông trước các lãnh chúa kẻ thù như [[Lã Bố]] và [[Viên Thiệu]], cũng như thủ lĩnh của [[Ô Hoàn|bộ lạc Ô Hoàn]] là [[Đạp Đốn]], giúp Tào Tháo thống nhất phương bắc. Chính vì thế, ông là một trong những bộ hạ được tin tưởng và yêu quý nhất của Tào Tháo.
==
Quách Gia người huyện Dương Địch, quận Dĩnh Xuyên, Dự Châu (Hà Nam ngày nay). ''Phó tử'' chép: Quách Gia thời trẻ chí hướng cao xa. Thời Hán mạt thiên hạ sắp loạn, Gia từ lúc 20 tuổi trốn dấu hình tích, bí mật kết giao với người tuấn kiệt, không tiếp xúc với tục nhân nên người thời ấy đa phần chẳng ai biết, chỉ có bậc thức giả mới biết tài của Gia. Năm 21 tuổi, Gia được triệu vào phủ Tư đồ.
Lúc trước, Quách Gia lên phương bắc yết kiến Viên Thiệu, xong bảo với mưu sĩ của Thiệu là Tân Bình và Quách Đồ rằng:
:''Bậc trí giả khéo ở việc chọn chủ, cho nên trăm lần mưu việc là trăm lần toàn vẹn mà công danh có thể lập được. Viên công muốn nhún mình đãi kẻ sĩ bắt chước Chu Công, nhưng chưa hiểu được mấu chốt của việc dùng người. Đòi nhiều nhưng ít thiết yếu, thích mưu mà không quyết, muốn chung sức cứu giúp đại nạn cho thiên hạ, định nghiệp vương bá, khó thay!''
Nói xong bỏ đi.
==Theo Tào Tháo==
Bên Tào Tháo có mưu sĩ là Hi Chí Tài hay giúp Tháo trù mưu hoạch sách nhưng chết sớm. Tào Tháo gửi thư hỏi Tuân Úc:''"Từ sau khi Chí Tài chết đi chẳng có ai giúp ta tính việc. Vùng Nhữ, Dĩnh vốn nhiều kẻ sĩ giỏi, ai có thể kế nối được?"''. Tuân Úc tiến cử Quách Gia. Tào Tháo cho triệu kiến Quách Gia, nghị luận việc thiên hạ. Tào Tháo sau đó nói:''"Khiến ta thành đại nghiệp, tất là người này"''. Quách Gia trở ra, cũng vui mừng nói:''"Thực là người chủ của ta vậy"''.
''Phó tử'' chép: Tào Tháo hỏi Quách Gia:
:''Bản Sơ nắm giữ bộ chúng Ký Châu, Thanh Châu và Tinh châu theo hắn, đất rộng binh cường, mà nhiều lần có hành vi không cung kính. Ta muốn đánh dẹp hắn, mà sức chẳng địch nổi, biết phải làm sao?"''
Quách Gia đáp:
:''Cái hơn kém của Lưu, Hạng là điều mà công biết rõ vậy. Hán Cao Tổ chỉ hơn về trí; Hạng Vũ tuy mạnh, rút cục bị Lưu Bang bắt. Gia này trộm tính rằng, Viên Thiệu có 10 điều bại, công có 10 điều thắng, dẫu binh cường mạnh, cũng chẳng là gì.''
# ''Thiệu đa lễ rườm rà; công thuận lẽ tự nhiên, là thắng về đạo, là một.''
# ''Thiệu hành động trái nghịch, công thuận lẽ phải để thống quản thiên hạ, là thắng về nghĩa, là hai.''
# ''Thời Hán mạt, chính sự trễ nải bởi khoan nhu, Thiệu lấy khoan hòa giúp khoan nhu nên chẳng thể trấn áp được; công nắn sửa chính trị, lấy sự nghiêm khắc ràng buộc nên trên dưới biết pháp chế, là thắng về trị, là ba.''
# ''Thiệu ngoài mặt khoan hòa trong lòng nghi kị, dùng người lại ngờ vực họ, chỉ tin dùng con em thân thích; công bề ngoài giản dị dễ dãi nhưng trong lòng sáng suốt khéo léo, dùng người không hề ngờ vực, chỉ theo tài thích hợp mà dùng, chẳng kể thân sơ, là thắng về độ, là bốn.''
# ''Thiệu nhiều mưu kế mà thiếu quyết đoán, về sau thường mắc sai lầm; công có kế sách hay là thi hành ngay, ứng biến vô cùng, là thắng về mưu, là năm.''
# ''Thiệu cậy gia thế nhiều đời, bàn chuyện lễ nghĩa cao siêu để lấy tiếng khen, kẻ sĩ thích nói lời tán tụng theo về đông; công lấy sự chí tam đãi người,theo lã thực mà làm, không vì tiếng khen hão, lấy sự kiệm ước làm gương cho kẻ dưới, với người có công thì không hề bủn xỉn, kẻ sĩ trung chính có tầm nhìn xa và thực tài đều nguyện chịu sự sai khiến, là thắng về đức, là sáu.''
# ''Thiệu thấy người ta đói rét, vẻ thương xót lộ ra nét mặt, nếu không nhìn thấy thì cũng chẳng nghĩ đến, đấy là lòng nhân của đàn bà thôi; công với những việc nhỏ trước mắt thường bỏ qua, đến lúc có việc lớn lại giúp khắp bốn bề, ân huệ ban ra vượt quá cả kỳ vọng, dẫu việc không nhìn thấy vẫn suy tính đầy đủ, không gì không chu toàn, là thắng về nhân, là bảy.''
# ''Đại thần của Thiệu tranh đoạt quyền bính, lời sàm nịnh mê loạn; công dùng đạo lí quản thuộc hạ, lời gièm pha ton hót không nghe, là thắng về minh, là tám.''
# ''Thiệu chẳng biết phân biệt phải trái; công với việc đúng đắn thì dùng lễ đối đãi, với việc sai trái thì dùng phép để trị, là thắng về văn, là chín.''
# ''Thiệu thích phô trương thanh thế, không hiểu điều cốt yếu của binh cơ; công lấy ít thắng nhiều, dụng binh như thần, quân lính được cậy nhờ, địch nhân sợ hãi, là thắng về võ, là mười.''
Tào Tháo cười nói:
:''Như lời khanh nói, Cô có đức gì để thắng hắn.''
Gia lại nói:
:''Thiệu mới lên bắc đánh Công Tôn Toản, ta nên nhân lúc hắn viễn chinh, sang đông đánh Lã Bố. Không đánh thắng Bố trước, nếu Thiệu đến đánh ta, Bố tất chi viện hắn, đấy là việc tai hại vậy.''
Tào Tháo đồng ý với Quách Gia.
==Gia đình==
Quách Gia có một con trai là Quách Dịch, dạy văn học cho thái tử nhưng chết sớm. Ông này có hai con trai là Quách Thâm và Quách Sưởng. Quách Sưởng là người có tài, nhậm chức tán kỵ thường thị. Con Quách Thâm là Quách Liệp còn sau đó không rõ.
|