Khác biệt giữa bản sửa đổi của “David Cameron”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
Đã lùi về phiên bản 23881195 bởi 14.186.118.65 (thảo luận): Ổn định. (TW)
Không có tóm lược sửa đổi
Dòng 51:
Sau đợt ứng cử Nghị viên lần đầu tại Stafford năm 1997 kết thúc trong thất bại nhưng David Cameron được bầu vào năm 2001 làm đân biểu Nghị viện Anh đại diện cho đơn vị bầu cử [[Witney (đơn vị bầu cử|Witney]] của [[Oxfordshire]]. David Cameron được thăng chức [[frontbencher]] của [[Official oppositon (Anh quốc)|Official opposition]] hai năm sau đó, và nhanh chóng thăng chức để trở thành người đứng đầu cục điều phối chính sách trong chiến dịch tổng tuyển cử năm 2005.
 
David Cameron đã được mọi người xem là một ứng cử già cả, ôn hòa, thu hút cử tri trẻ tuổi, và năm 2005 David Cameron đã đắc cử trong cuộc bầu cử lãnh đạo bảo thủ. Trong thời gian đầu ở cương vị lãnh đạo Đảng Bảo thủ đã chứng kiến việc đảng này thiết lập một vị trí dẫn đầu trong cuộc thăm do dư luận về [[Công đảng (Anh)|Công Đảng]] của [[Tony Blair]]; lần đầu tiên trong hơn mười năm. Mặc dù vị trí sau đảng này ngay sau đó khi [[Gordon Brown]] trở thành Thủ tướng, dưới sự lãnh đạo Cameron, Đảng Bảo thủ đã được giành được ủng hộ dư luận trước Lao động trong các cuộc thăm dò. Trong cuộc tổng tuyển cử năm 2010 tổ chức vào ngày 06 tháng 5, Đảng Bảo thủ giành được số ghế nhiều nhất, nhưng bị thiếu phiếu để giành được đa số phiếu cần thiết có thể lập chính phủ theo quy định của Hiến pháp. Sau Gordon Brown từ chức, David Cameron được bổ nhiệm làm Thủ tướng với mục đích hình thành một liên minh với [[Đảng Tự do Dân chủ (Anh)|Đảng Tự do Dân chủ]].
 
Sau khi [[Vương quốc Anh và Bắc Ireland]] bỏ phiếu rời khởi [[Liên minh châu Âu]] trong cuộc [[Trưng cầu dân ý về tư cách thành viên EU của Vương quốc Liên hiệp Anh và Bắc Ireland, 2016|trưng cầu dân ý]] ngày 23 tháng 6 năm 2016, Cameron tuyên bố từ chức Thủ tướng vào tháng 10 cùng năm.
== Chấn động của nước Anh ==
Tháng 6/2016 người dân Anh chọn rời EU trước sự ngỡ ngàng trong và ngoài nước, thủ tướng David Cameron được cho là một trong những thủ tướng Anh tệ nhất trong 100 năm qua do không thể thuyết phục được người dân Anh bỏ phiếu "ở lại" với EU. Sau vụ việc, ông chính thức tuyên bố từ chức vào tháng 10 cùng năm.
 
== Tham khảo ==