Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Quách Gia”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
sửa đổi nhỏ
n clean up, replaced: → using AWB
Dòng 68:
Bấy giờ, Tào Tháo phụng mệnh Thiên tử để hiệu lệnh thiên hạ, đang chiêu dụ kẻ anh hùng để nêu cao đại tín, chưa theo mưu của Gia được. Đến lúc sai Bị đi đánh [[Viên Thuật]], Quách Gia và [[Trình Dục]] đều đón xe ngựa mà can rằng:
:''Thả Bị đi, là sinh biến vậy''<ref name=":2" />''!''
Bấy giờ Bị đã đi xa, đến Từ Châu liền giết tướng Xa Trụ của Tào Tháo, chiếm Từ Châu, cất binh làm phản. Tháo hận đã không dùng lời của Gia.
 
Bùi Tùng Chí khi chú giải đã cho rằng 2 cách nói trong ''Ngụy thư'' và ''Phó tử'' là trái ngược nhau, nhưng không chỉ ra cách nói nào là đúng.
Dòng 88:
Tào Tháo nhân cơ bắc phạt, Quách Gia theo đi đánh Đàm, Thượng ở Lê Dương, đánh thắng liên tiếp nhiều trận. Chư tướng muốn thừa thắng hết sức đánh<ref name=":3" />, Gia nói:
:''Viên Thiệu yêu quý hai đứa con này, không biết nên lập đứa nào. Có Quách Đồ, Phùng Kỷ là mưu thần giúp hai đứa, tất sẽ đến lúc chúng giao đấu, rồi chia lìa nhau vậy. Ta đánh gấp thì chúng hòa nhau, ta trì hoãn thì chúng nảy lòng tranh đoạt. Chẳng bằng ta xuôi nam hướng đến Kinh Châu vẻ như đi đánh Lưu Biểu, đợi chúng sinh biến; biến đã thành mà sau ta đánh chúng, có thể chỉ một trận là định được''<ref>Tam Quốc Chí, sách đã dẫn, tr 20-21</ref>''.''
Tào Tháo nghe theo, bèn nam chinh. Quân đi đến Tây Bình, Đàm và Thượng quả nhiên tranh đoạt Ký Châu. Đàm bị Thượng đánh bại, chạy đến giữ huyện Bình Nguyên, sai [[Tân Bì]] đến xin hàng. Tào Tháo quay về cứu Đàm vì thế bình định được huyện Nghiệp.
 
Quách Gia lại theo đi đánh Đàm ở Nam Bì, bình Ký Châu, được phong làm Vị Dương đình hầu.