Khác biệt giữa bản sửa đổi của “William Somerset Maugham”
Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
n clean up, replaced: [[Thể loại:Mất 1965 → [[Thể loại:Mất năm 1965, → using AWB |
n sửa chính tả 3, replaced: Thế chiến thứ hai → Chiến tranh thế giới thứ hai (2), Thế chiến thứ nhất → Chiến tranh thế giới thứ nhất (2) using AWB |
||
Dòng 42:
Quyển tiểu thuyết kinh dị siêu tự nhiên của Maugham mang tên ''[[The Magician]]'' (1907) mà nhân vật chính dựa trên nhân vật [[Aleister Crowley]], một người nổi tiếng và hơi tai tiếng. Crowley đã phạm một vài lỗi trong xử lý vai chính, Oliver Haddo (biệt hiệu của Aleister Crowley). Cảm thấy hơi bị phỉ báng, Crowley đã viết bài chỉ trích gay gắt quyển tiểu thuyết và cáo buộc Maugham tội đạo văn trong một bài phê bình được đăng trong tạp chí ''[[Vanity Fair (tạp chí)|Vanity Fair]]''.<ref>Crowley's ''Vanity Fair'' review is reprinted in Anthony Curtis and John Whitehead, eds., ''W. Somerset Maugham The Critical Heritage'' (Routledge Kegan & Paul, 1987), pp. 44-56.</ref> Tuy nhiên, tiếng tăm của Maugham đã không bị tổn thương vì lời chỉ trích trên.
===
Khi [[Chiến tranh thế giới
===Thành công 1914–1939===
Dòng 70:
==Tuổi già==
Thời [[Chiến tranh thế giới
Gerald Haxton qua đời năm 1944, và Maugham trở về Anh, rồi năm 1946 sang sống ở ngôi biệt thự ở Pháp cho tới chết, ngoài trừ những chuyến du lịch dài thường xuyên.
Dòng 107:
Đa số nhà phê bình và độc giả đều cho rằng kiệt tác của Maugham là quyển [[Of Human Bondage]], một cuốn tiểu thuyết bán-tự truyện về cuộc đời của nhân vật chính Philip Carey, người cũng bị mồ côi như Maugham, và được người chú ngoan đạo nuôi cho lớn lên. Bàn chân vẹo của Philip lúc nào cũng gây ra cho anh ta sự tự ý thức về bản thân mình và sự ngượng ngùng bối rối, phản ánh lại việc Maugham đấu tranh với tật nói lắp và tình trạng [[đồng tính luyến ái]] của mình, như người viết tiểu sử của ông Ted Morgan ghi nhận.
Các tiểu thuyết sau này của ông dựa trên những nhân vật lịch sử: quyển ''[[The Moon and Sixpence]]'' tiểu thuyết hóa cuộc đời của họa sĩ [[Paul Gauguin]]; và quyển ''[[Cakes and Ale]]'' gồm những mô tả đặc tính của các tác giả [[Thomas Hardy]] và [[Hugh Walpole]] được che đậy cách sơ sài. Quyển tiểu thuyết lớn cuối cùng của Maugham,, ''[[The Razor's Edge]]'', xuất bản năm 1944, là một sự khởi đầu của ông theo nhiều cách. Trong khi phần lớn của cuốn tiểu thuyết diễn ra ở [[châu Âu]], thì các nhân vật chính của nó là người Mỹ, không phải người Anh. Nhân vật chính là một cựu chiến binh bị vỡ mộng bởi cuộc Chiến tranh thế giới thứ nhất, đã bỏ rơi các bạn giàu có và lối sống của mình, đi du lịch đến Ấn Độ tìm sự giác ngộ. Các chủ đề thần bí [[phương Đông]] và sự chán chiến tranh đã đánh trúng tâm lý các độc giả khi "
Trong số các truyện ngắn của ông, một vài truyện đáng nhớ nhất là những truyện về những cuộc sống [[phương Tây]], phần lớn của người Anh, những tên thực dân ở [[Viễn Đông]]. Một số tác phẩm của ông trong thể loại này gồm có "Rain", "Footprints in the Jungle", và "The Outstation". Riêng "Rain", đã được chuyển thể thành kịch và một số phim. Maugham nói rằng nhiều truyện ngắn của ông được gợi ý từ các câu chuyện mà ông được nghe trong các chuyến du hành ở các nước thuộc địa của đế quốc Anh. Jane Lane (bút hiệu của Elaine Kidner Dakers), một nhà văn chống Maugham đương thời, đã theo bước chân ông và viết một tập ghi những chuyến đi của ông gọi là ''Gin And Bitters''.
|