Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Mộ Dung Vĩnh”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
n →‎top: sửa chính tả 3, replaced: tựtên chữ using AWB
n →‎top: sửa chính tả 3, replaced: tên chữtên tự using AWB
Dòng 32:
| nơi an táng =
}}
'''Mộ Dung Vĩnh''' ({{zh|c=慕容永|p=Mùróng Yǒng}}) (?-394), [[Tên chữ (người)|tên chữtự]] '''Thúc Minh''' (叔明), là vua thứ 7 và cũng là vua cuối cùng của nước [[Tây Yên]] vào thời [[Ngũ Hồ thập lục quốc]] trong [[lịch sử Trung Quốc]]. Ông là cháu nội của Mộ Dung Vận (慕容運), Mộ Dung Vận là thúc phụ của hoàng đế khai quốc [[Tiền Yên]] [[Mộ Dung Hoảng]]. Là một thành viên trong hoàng tộc Tiền Yên, ông đã bị buộc phải đến [[Quan Trung]], tức vùng kinh đô của [[Tiền Tần]] khi Tiền Tần tiêu diệt Tiền Yên vào năm 370. Ông được thuật lại là phải sống trong cảnh nghèo khó, và ông cùng phu nhân phải sinh sống bằng côn việc bán giày.
 
Mộ Dung Vĩnh có lẽ đã trở thành một tướng của Tây Yên vào năm 384, khi hai thủ lĩnh [[Mộ Dung Hoằng]] và [[Mộ Dung Xung]] nổi dậy chống lại Tiền Tần. Tuy nhiên, sử liệu đầu tiên nói về các hoạt động của ông là vào năm 386, tức sau khi [[Mộ Dung Xung]] bị tướng Hàn Diên (韓延) [[ám sát]] và [[Đoàn Tùy]] lên làm thủ lĩnh, Mộ Dung Vĩnh cùng một tướng khác là Mộ Dung Hằng (慕容恆) đã cùng tấn công và giết chết Đoàn Tùy, đưa [[Mộ Dung Nghĩ]] lên thay thế. Người Tiên Ti sau đó rời bỏ [[Trường An]], kinh đô của [[Tiền Tần]] trước đây, và tiến về phía đông để trở lại quê hương. Tuy nhiên, ngay sau đó em trai của Mộ Dung Hằng là Mộ Dung Thao (慕容韜) đã giết chết Mộ Dung Nghĩ, còn Mộ Dung Hằng thì ủng hộ con trai của Mộ Dung Xung là [[Mộ Dung Dao]] trở thành thủ lĩnh mới. Mộ Dung Vĩnh cùng với tướng Điêu Vân (刁雲) tấn công Mộ Dung Thao va buộc người này phải chạy trốn đến chỗ Mộ Dung Hằng. Cùng tháng, Mộ Dung Vĩnh giết chết Mộ Dung Dao và đưa con trai của Mộ Dung Hoằng là [[Mộ Dung Trung]] lên thay thế.