Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Hán Văn Đế”
Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
Không có tóm lược sửa đổi |
Không có tóm lược sửa đổi |
||
Dòng 19:
| tước vị đầy đủ = Đại vương (代王)<br/>Hán Đế (汉帝)
| thông tin niên hiệu = ẩn
| niên hiệu =
| thời gian của niên hiệu =
| miếu hiệu = [[Thái Tông]] (太宗)
| thụy hiệu = Hiếu Văn Hoàng đế<br/>孝文皇帝
Dòng 45:
Một hôm Lưu Bang đến thăm chỗ những người dệt vải, trông thấy Bạc Cơ xinh đẹp bèn gọi vào hầu. Không lâu sau, Bạc Cơ có mang và sinh ra Lưu Hằng năm 202 TCN. Năm đó Lưu Bang diệt được Tây Sở Bá vương [[Hạng Vũ]], thống nhất thiên hạ, lên ngôi Hoàng đế.
== Đại
Hán vương [[Hán Cao Tổ|Lưu Bang]] đăng ngôi [[Hoàng đế]], tức '''Hán Cao Tổ'''. Ông lần lượt tiêu diệt các công thần khai quốc là vua các nước [[chư hầu]] để phong cho các [[hoàng tử]] nhằm có thêm vây cánh củng cố quyền lực của [[nhà Hán]].
Dòng 145:
:''Số vàng đó bằng sản nghiệp 10 hộ bậc trung, ta ở trong cung điện do tiên đế xây cất đã thường cảm thấy lo sợ xấu hổ, sao còn xây thêm cái mới?''
==
Những năm cuối đời, Hán Văn Đế dần trở nên [[mê tín]], đi tìm những thuốc như [[trường sinh bất tử]]. Ông nghe theo lời của phù thủy [[Tân Viên Bình]] (新垣平), xây dựng một ngôi đền ở phía Bắc [[sông Vị]] (渭河) để phụng thờ các vị thần. Sau đó, ông còn ban thưởng vàng bạc cho Tân Viên Bình, và nghe theo lời của y mà Văn Đế đã cho xây nhiều đền thờ khác khắp cả Đại Hán, làm tiêu hao nhiều công sức của dân chúng.
Năm [[157 TCN]], ngày [[6 tháng 7]], Hán Văn Đế Lưu Hằng băng hà, hưởng thọ 46 tuổi, ở ngôi được 23 năm. Ông được truy tôn [[miếu hiệu]] là [[Thái Tông]] (太宗), [[thụy hiệu]] '''Hiếu Văn hoàng đế''' (孝文皇帝), thường gọi tắt là '''Hán Văn Đế'''.▼
Năm [[164 TCN]], Tân Viên Bình sai thuộc hạ đặt một chiếc cốc ngọc ở ngoài cung điện, với nhiều kí tự kì bí; ngoài ra còn tiên đoán được việc mặt trời sẽ bị che lấp trong khoảng thời gian (hiện tượng này về sau được lý giải chính là [[nhật thực]]). Để đáp lại, Văn Đế đã công bố mở một lễ hội trong toàn Đại Hán, và bắt đầu tính lại thời kì trị vì của mình, mà theo đó các sử gia gọi là năm ''Hậu Nguyên'' (後元). Cuối năm đó, có người tố cáo Tân Viên Bình là phù thủy và những gì y bày vẽ ra là lừa dối, Văn Đế tức giận và đã cho xử tử ông ta cùng những thân tín. Từ đó về sau Văn Đế không còn mê tín dị đoan nữa.
* Kiến Nguyên (179 TCN-164 TCN).▼
▲Năm [[157 TCN]], ngày [[6 tháng 7]], Hán Văn Đế Lưu Hằng băng hà, hưởng thọ 46 tuổi, ở ngôi được 23 năm. Ông được truy tôn [[miếu hiệu]] là [[Thái Tông]] (太宗), [[thụy hiệu]] '''Hiếu Văn hoàng đế''' (孝文皇帝)
* Hậu Nguyên (163 TCN-157 TCN).▼
Văn Đế mất, Thái tử Lưu Khải lên kế vị, tức là [[Hán Cảnh Đế]].
==
Cái gọi là [[niên hiệu]] chỉ thực sự ghi nhận dưới thời cháu ông là [[Hán Vũ Đế]], lần đầu tiên xác lập định nghĩa niên hiệu bằng cách đặt niên hiệu đầu tiên trong lịch sử, gọi là ''Nguyên Quang'' (元光). Thời kì trị vì của Văn Đế được gọi theo 2 thời kỳ sau:
▲* Kiến Nguyên (前元; 179 TCN-164 TCN).
▲* Hậu Nguyên (後元; 163 TCN-157 TCN).
== Lăng mộ ==
Hán Văn đế được chôn ở [[Bá Lăng]] (霸陵). Khi sắp mất, ông ra chỉ thị rằng vật tuỳ táng chỉ gồm có đồ gốm, trong mộ không trang trí hào hoa, trên lăng không đắp nấm đất cao để tiết kiệm, bớt sức dân. Khi lâm chung, Văn đế còn nhắc lại trong di chiếu ý định chôn cất đơn giản, giảm bớt việc táng tế, giảm bớt cảnh quan núi sông vốn có ở Bá Lăng dành cho ông.
|