Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Trận thành Gia Định, 1859”
Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
Thẻ: Sửa đổi di động Sửa đổi từ trang di động |
|||
Dòng 23:
Bị cầm chân ở Đà Nẵng, tướng Charles Rigault de Genouilly (gọi tắt là De Genouilly)<ref>Charles Rigault de Genouilly sinh ngày [[12 tháng 4]] năm [[1807]] ở Rochefort, được phong hàm Đại úy hải quân năm [[1834]], Đại tá năm [[1848]], Chuẩn Đô đốc năm [[1854]], Phó Đô đốc năm [[1858]] (theo ''Hỏi đáp lịch sử, tập 4'', tr. 13).</ref> buộc phải thay đổi kế hoạch, là rút đi hai phần ba số quân (tức 2.000 người)<ref>Sách ''Gia Định xưa'' (tr. 96) ghi là 2.176 quân.</ref> và 8 trong số 14 chiến thuyền ở mặt trận này để vào đánh chiếm [[Gia Định]].
Mặc dù được giáo sĩ Pellerin khuyên nên đem quân ra chiếm [[Bắc Kỳ]], vì ở đó có giáo sĩ và giáo dân [[Thiên Chúa giáo]], và những người tôn phù [[nhà Lê sơ|nhà Lê]] nổi lên góp sức, nhưng sau khi cân nhắc, tướng De Genouilly không tán thành
Như vậy, việc Pháp chọn mặt trận thứ hai ở Sài Gòn, cũng không nằm ngoài mục đích muốn chiếm đóng và tìm kiếm lợi lộc từ nước Việt. Và nếu không thể "đánh nhanh, thắng nhanh" ở Đà Nẵng được, thì [[Thành phố Hồ Chí Minh|Sài Gòn]] quả là một địa bàn thuận lợi hơn [[Hà Nội]], bởi ở đây có một hệ thống sông rạch chằng chịt, nhiều sản vật, nhiều của cải và nhiều lúa gạo nhất Đại Nam. Cho nên, De Genouilly mong muốn chiếm lĩnh Sài Gòn để có thể "vừa lập nghiệp, vừa phòng thủ", "vừa hành binh, vừa lưu thông thương mại dễ dàng". Ngoài việc cắt đứt con đường tiếp tế lương thực cho Huế như đã ghi trên, [[Đế quốc thực dân Pháp|thực dân Pháp]] sẽ có thêm điều kiện thuận lợi để thực hiện ý đồ làm chủ lưu vực sông [[Mê Kông]], và xa hơn nữa là phía Bắc...<ref>Lược theo Nguyễn Phan Quang (''Việt Nam [[thế kỷ 19]]'', tr. 270-271). Trong Thư gửi Bộ trưởng Hải quân Pháp ngày [[29 tháng 1]] năm [[1859]], De Genouilly viết: "theo dư luận, các thương gia [[Hồng Kông]] đang thúc giục các nhà chức trách [[Vương quốc Anh]] ở đấy tổ chức tấn công vào mục tiêu này (Gia Định). Theo tôi, chúng ta cần phải chận đứng sự xuất hiện của quân Anh trong phạm vi hoạt động của chúng ta". Ngoài ra, khi chiếm được Nam Kỳ, Pháp sẽ ngược [[sông Cửu Long]] tiến chiếm luôn vương quốc [[Campuchia|Căm Bốt]] (theo ''Lịch sử Việt Nam'', sách ở mục tham khảo, tr. 34).</ref>.
|