Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Tăng Bạt Hổ”
Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
Dòng 13:
Sau khi cuộc khởi nghĩa bị đàn áp, Tăng Bạt Hổ vượt núi sang Lào, [[Thái Lan]], [[Trung Quốc]], Nga, Nhật tìm Lưu Vĩnh Phúc nhưng Phúc đã chết. Ông quyết định theo nghề hàng hải, làm thủy thủ cho tàu buôn, vì thế có điều kiện quan sát văn minh của các nước và tìm thêm đồng chí. Nhờ nghề thủy thủ, ông thường qua lại Hoành Tân ([[Yokohama]]), Trường Kỳ và sau đó ít năm, ông thông thạo tiếng Nhật và được sung vào Hải quân Nhật.
Trong [[chiến tranh Nga Nhật]], vì lòng căm hờn người Âu, ông nguyện hi sinh giúp Nhật, nổi tiếng là quả cảm, có công trong trận [[trận Đài Liên|Đài Liên]], [[trận Lữ Thuận|Lữ Thuận]], và được thưởng huy chương quân công{{fact}}. Ngày khải hoàn, ông được dự bữa đại yến do [[
:"''Tôi vốn không phải là người Nhật mà là một người vong mạng Việt Nam. Sau khi thất bại trong việc chống Pháp, tôi trốn qua Xiêm, qua Trung Hoa rồi tới đây, may được Bệ hạ tin dùng. Nay thấy quý quốc thắng Nga, làm vẻ vang cho giống da vàng, tôi nghĩ đến tình cảnh nước tôi mà không cầm được giọt lệ''.
:''Bao giờ dân nước tôi mới được một bữa yến như bữa này của quý quốc''!"<ref>Đông Kinh Nghĩa Thục, Nguyễn Hiến Lê </ref>
Hết thảy các người dự yến đều chăm chú nhìn vẻ mặt cương nghị, nghe lời khảng khái của
Tăng Bạt Hổ về tới Hải Phòng cuối năm 1904, vào Quảng Nam, do [[Nguyễn Tiểu La|Nguyễn Thành]] giới thiệu mà hội họp với [[Phan Bội Châu|Sào Nam]] và [[Kỳ Ngoại Hầu]] Cường Để, đầu năm sau đưa Sào Nam và [[Đặng Tử Kính]] qua Nhật để cầu ngoại viện, tổ chức phong trào [[Đông Du]]. Năm 1905 ông về nước đem theo bài văn Khuyến thanh niên du học của Phan Bội Châu truyền bá, cổ động. Dưới chiếc áo thầy thuốc ông đi khắp nơi liên lạc tìm người cùng chí hướng, có lần gặp [[Nguyễn Quyền]] ở Lạng Sơn, họp với [[Nguyễn Thượng Hiền]] ở nhà cụ đốc Đinh Trạch tại Nam Định. Nghe tiếng cụ [[Lương Văn Can]] có nghĩa khí, được nghĩa hội văn thân ở Bắc tín nhiệm, ông tìm lại thăm tại nhà ở số 4 phố Hàng Đào, Hà Nội để bàn về tình hình trong nước và kế hoạch lâu dài. Tại đây hai cụ Tăng kể lại những lời khuyên của Khuyển Dưỡng Nghị và nhờ cụ Lương giới thiệu các thanh niên u tú sang Nhật du học. Và sau cuộc nói chuyện này, [[Lương Ngọc Quyến]] và [[Lương Nghị Khanh]] trở thành hai sinh viên Đông Du đầu tiên. Năm 1906 trên đường từ Nam ra Huế ông lâm bệnh nặng rồi mất trên một chiếc thuyền trên sông Hương.
|