Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Muhammad II của Khwarezm”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
Không có tóm lược sửa đổi
Dòng 37:
 
=== Thời kì huy hoàng ===
Cuối cùng, năm 1217 Ala ad-Din Muhammad tiến hành khải hoàn trên lưng ngựa xuyên suốt [[Ba Tư]], nơi ông nhận sự thần phục của các vương hầu, hay những thái thú người Turk có quyền độc lập tự chủ ở các tỉnh Ba Tư, như Salghurids tỉnh [[Fars]]. Ông tiến xa tới [[Holwan]] ở [[Zagros]], ở phạm vị biên giới [[nhà AbbasidAbbas]] ở [[Iraq]] 'Arabi.<ref>Réne Grousset/Translator: Naomi Warford, sách đã dẫn, tr. 169</ref> Ở thời điểm hùng mạnh này, Muhammad xưng làm [[Shah]] (''vua'' theo [[tiếng Ba Tư]]) và mong muốn danh hiệu này của ông được [[khalip]] [[Al-Nasir]] công nhận. Tuy nhiên, Al-Nasir không chấp nhận và Muhammad phong một quan triều đình Khwarezm làm khalip, phần mình thì kéo quân đến đánh [[Bagdad]] nhằm lật đổ Al-Nasir. Quân ông bị đánh bại trong trận giao tranh ở [[Núi Zagros]], nhiều binh sĩ tử vong khiến cho các tướng phải hạ lệnh rút khỏi Bagdad.
 
Ngay cả lãnh tụ xứ [[Azerbaijan]] ([[Tabriz]]), một đất nước không nằm trong các cuộc chinh phạt của ông, cũng thần phục và triều cống cho ông.<ref>Réne Grousset/Translator: Naomi Warford, sách đã dẫn, tr. 169</ref>