Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Ân điển”
Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
xóa đoạn diễn giải tầm bậy của người Tin Lành |
Đã lùi lại sửa đổi 2347098 của Trần Thế Vinh (Thảo luận) |
||
Dòng 54:
Ân điển hiện thực là sự soi sáng nhất thời tâm trí hoặc củng cố sức mạnh ý chí để thực hiện các hành động siêu nhiêu nhằm giúp chúng ta đạt được, duy trì hay tăng trưởng trong ân điển thánh hoá. Ân điển thánh hoá là tình trạng siêu nhiên lan toả trong linh hồn nhằm giúp chúng ta dự phần vào sự sống thiên thượng, ngụ ý sự hiện diện của Chúa Thánh Linh, đấng ngụ cư trong lòng tín hữu. Khi chúng ta phạm trọng tội, Chúa Thánh Linh sẽ rời bỏ chúng ta và chúng ta sẽ đánh mất ân điển thánh hoá.
=== Ân điển và Công đức ===
Một số giáo hội thuộc Cơ Đốc giáo phương Tây, đặc biệt là Công giáo, tin rằng ân
[[Tập tin:Clemens VI.gif|thumb|150px|left|[[Giáo hoàng]] [[Clement VI]]]]
Ngược lại, tội lỗi làm
May mắn là các vị thánh có quá nhiều công đức tích lũy trong suốt cuộc đời của họ khi sống trên thế gian, nên khi vào Thiên đàng các vị này vẫn còn phần thặng dư. Giáo hội có thể dành phần công đức thặng dư cho tội nhân sám hối. Năm [[1343]], [[Giáo hoàng]] [[Clement VI]] công bố khái niệm này trở thành giáo lý của [[Giáo hội Công giáo Rôma]].
▲Ngược lại, tội lỗi làm ảnh hưởng công đức chúng ta có trước Thiên Chúa. Các trọng tội không chỉ xoá hết công đức mà còn dập tàn ân sủng [[thánh hóa]] trong linh hồn các tín hữu đã chịu rửa tội ([[báp têm]]), vì vậy những người này cần được nhận bí tích ăn năn (''penance'') trong khi những tội nhẹ hơn chỉ làm sút giảm phần công đức. Người mang tội trọng phải xuống [[hỏa ngục]]; người không đủ công đức để lên thiên đàng thì vào [[Ngục luyện tội]], nơi đó họ vẫn còn có cơ hội được xoá hết [[tội lỗi]] của mình.
=== Cơ Đốc giáo phương Đông ===
|