Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Kim cương”
Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
Không có tóm lược sửa đổi |
Sự hình thành của kim cương tự nhiên đòi hỏi rất cụ thể điều kiện tiếp xúc với các vật liệu carbon chịu áp lực cao, dao động khoảng từ 4.41 đến 5.88 triệu tấn (4,5 và 6 GPa), nhưng ở một phạm |
||
Dòng 30:
|density = 3.5–{{val|3.50|ul=g/cm3}}
|diaphaneity = [[Transparency (optics)|Transparent]] to subtransparent to translucent
|references =<ref name=mindat>{{Chú thích web|publisher=Mindat|title=Diamond|url=http://www.mindat.org/min-1282.html|accessdate = ngày 7 tháng 7 năm 2009}}</ref><ref name=webmin>{{Chú thích web|publisher=WebMineral|title=Diamond|url=http://webmineral.com/data/Diamond.shtml|accessdate = ngày 7 tháng 7 năm 2009}}</ref>|nóng chảy =
'''Kim cương ''' là một trong hai [[dạng thù hình]] được biết đến nhiều nhất của [[cacbon]] (dạng còn lại là [[than chì]]), có [[độ cứng]] rất cao và khả năng [[khúc xạ]] cực tốt làm cho nó có rất nhiều ứng dụng trong cả [[công nghiệp]] và ngành [[kim hoàn]]. Kim cương được cho là một loại [[khoáng sản]] với những [[tính chất (của chất)#Tính chất vật lý|tính chất vật lý]] hoàn hảo. Chúng là những [[vật liệu]] tốt để tạo ra các bề mặt nhám và chỉ có những viên kim cương khác, những tinh thể [[cacbon dạng lồng]] hay [[ADNR]] mới có thể cắt kim cương được. Điều đó có nghĩa là chúng có thể giữ bề mặt đánh bóng rất lâu và rất tốt. Khoảng 150 triệu [[cara]] (30.000 [[kilôgam|kg]]) kim cương được khai thác mỗi năm với tổng giá trị là 10 tỷ [[đô la Mỹ]]. Ngoài ra khoảng 100.000 kg kim cương hàng năm được điều chế nhân tạo, năm 1797 rằng kim cương là cacbon tinh khiết.
Tên gọi kim cương trong nhiều [[ngôn ngữ]] [[châu Âu]] đến từ [[tiếng Hy Lạp]] ''adamas'' (αδάμας có nghĩa là "không thể phá hủy"). Chúng đã được sưu tầm như một loại [[ngọc|đá quý]] và sử dụng trên những [[biểu tượng]] [[tôn giáo]] của người [[Ấn Độ]] cổ cách đây ít nhất 2.500 năm. Người ta còn tìm thấy kim cương đầu mũi khoan, cũng là dụng cụ để khắc lên đá đối với [[người cổ đại]]. Sự phổ biến của kim cương tăng lên ở [[thế kỷ 19]], khi những kỹ thuật đánh bóng và cắt đã đạt đến một trình độ nhất định, [[kinh tế thế giới]] đã phát triển, và những [[nhà kim hoàn]] bắt đầu những [[chiến dịch quảng cáo]] rầm rộ.
Dòng 42:
=== Sự hình thành ===
Kim cương được tạo thành từ những khoáng vật có chứa cacbon dưới nhiệt độ và áp suất rất cao. Trên Trái Đất, mọi nơi đều có thể có kim cương bởi vì ở một độ sâu nào đó thì sẽ tồn tại [[nhiệt độ]] đủ cao và [[áp suất]] đủ lớn để tạo thành kim cương. Trong những lục địa, kim cương bắt đầu hình thành ở độ sâu khoảng 150 km (90 dặm), nơi có áp suất khoảng 5 gigapascal (4905000000 kg) và nhiệt độ khoảng 1200 độ C (2200 độ F). Trong đại dương, quá trình này xảy ra ở các vùng sâu hơn do nhiệt độ cần cao hơn nên cần áp suất cũng cao hơn. Khi những áp suất và nhiệt độ dần giảm xuống thì viên kim cương cũng theo đó mà lớn dần lên.
[[Tập tin:Rough diamond.jpg|nhỏ|trái|250px|Kim cương thiên nhiên]]
Dòng 48:
Ngoài ra kim cương còn có thể được hình thành trong những hiện tượng có áp suất và nhiệt độ cao khác. Người ta có tìm thấy trong tâm [[thiên thạch]] những tinh thể kim cương có kích thước cực kì nhỏ sau khi chúng rơi xuống đất tạo nên một vùng có áp suất và nhiệt độ cao để phản ứng tạo kim cương xảy ra. Những hạt bụi kim cương được dùng trong khoa học hiện đại để xác định những nơi đã có thiên thạch rơi xuống.
Sự hình thành của kim cương tự nhiên đòi hỏi rất cụ thể điều kiện tiếp xúc với các vật liệu carbon chịu áp lực cao, dao động khoảng từ 4.41 đến 5.88 triệu tấn (4,5 và 6 GPa), nhưng ở một phạm vi nhiệt độ tương đối thấp giữa khoảng 900 và 1.300 ° C (1.650 và 2.370 ° F).
Kim cương nhân tạo được tổng hợp theo 2 phương pháp chính là phương pháp cao áp cao nhiệt HPHT (High pressure High temperature) sử dụng nhiệt độ và áp suất cực kỳ cao nhằm tái tạo môi trường giống như môi trường tái tạo kim cương trong lòng đất và phương pháp bốc hơi lắng tụ hóa học CVD (Chemical Vapor Deposition) sử dụng sự bốc hơi hóa học của hợp chất khí Carbon dưới tác động của tia nhiệt plasma tạo sự phân chia phân tử khí cho đến khi chỉ còn lại nguyên tử C lắng tụ và phát triển trên mầm kim cương có sẵn,
có kim loại đóng vai trò như một dung môi chất xúc tác như niken, coban, sắt và tùy theo mạng tinh thể cacbon bị thay thể bằng nguyên tố nào mà kim cương sẽ có màu đó, tạp chất thường gặp nhất trong kim cương là nitơ, một phần nhỏ nitơ trong tinh thể kim cương làm cho kim cương có màu vàng thậm chí màu nâu.
=== Kim cương ở bề mặt Trái Đất ===
Hàng 119 ⟶ 125:
=== Màu sắc ===
[[Tập tin:ThompsonDiamonds.JPG|nhỏ|phải|Một bộ nữ trang kim cương]]Tạp chất thường gặp nhất trong kim cương là nitơ, một phần nhỏ nitơ trong tinh thể kim cương làm cho kim cương có màu vàng thậm chí màu nâu.[[Tập tin:Hope Diamond.jpg|nhỏ|phải|[[Viên kim cương Hope]]]]
Một cấu trúc tinh thể nguyên chất sẽ làm cho viên kim cương không màu. Tuy nhiên, hầu hết những viên kim cương đều không hoàn hảo. Tùy theo màu sắc có thể tăng hay giảm giá trị của viên đá. Những đốm nhỏ màu vàng sẽ làm giảm giá trị kim cương đi rất nhiều trong khi màu hồng hay xanh dương (như [[viên kim cương Hope]]) sẽ làm tăng giá trị của viên kim cương.
Trái với màu vàng và màu nâu, những màu khác khó tìm thấy hơn và có giá trị hơn. Chỉ cần viên kim cương hơi hồng hay xanh lam thì giá trị đã rất cao rồi. Tùy theo mạng tinh thể cacbon bị thay thể bằng nguyên tố nào mà kim cương sẽ có màu đó. Những màu thường gặp là vàng, hồng, xanh dương, xanh lá cây, đỏ, nâu,...
|