Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Nguyễn Phúc Hồng Cai”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
Không có tóm lược sửa đổi
Không có tóm lược sửa đổi
Dòng 27:
'''Kiên Thái Vương 堅太王 Nguyễn Phúc Hồng Cai'''  hay '''Hường Cai'''  '''阮福洪侅''' ([[13 tháng 12]], [[1845]] - [[1876]], 5 tháng 11 năm Ất Tỵ âm lịch), ông là con trai thứ 26 của đức Hiến Tổ Chương Hoàng đế - vua [[Thiệu Trị]]. Mẹ là Tài Nhân – '''Trương Thị Vĩnh'''. Ông là phụ thân của ba vị vua là [[Đồng Khánh]], [[Kiến Phúc]], [[Hàm Nghi]].
 
Thuở nhỏ, ông vốn chăm lo học hành, đức hạnh tốt, nên năm Ất Sửu 1865 được vua phong là Kiến Quốc Công. (ÔngThông thường, với việc là con xếp thứ tự thấp thì chỉ được phong ban đầu là Quận công nhưng ông được phong Quốc Công vì vua cha thấy ông học hành nổi bật). Vốn bẩm tính nhân hậu, cần kiệm, hiếu học, mà lại biết tuân phép tắc, nên khi hay tin ông mất, vua vô cùng thương tiếc, cấp cho những đồ thờ trong cung để tỏ lòng ưu ái khác thường. Năm Ất Dậu [[1885]], vua Đồng Khánh lên ngôi, truy tôn ông là Thúc Phụ - Kiên Thái Vương. Ông là em trai của vua Tự Đức, vì vua Tự Đức không có con nên nhận 32 người con của Kiên Thái Vương làm con nuôi. Về sau 3 con trai của ông lên làm vua, đó là vua '''Kiến Phúc''', vua '''Hàm Nghi''' và vua '''Đồng Khánh'''.
 
Dân gian Huế có câu ca: