Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Thảo luận:Nho giáo”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
Xixaxixup (thảo luận | đóng góp)
Yevon (thảo luận | đóng góp)
Không có tóm lược sửa đổi
Dòng 648:
 
Vậy thì cứ xóa đoạn đó đi. [[Thành viên:Xixaxixup|Xixaxixup]] ([[Thảo luận Thành viên:Xixaxixup|thảo luận]]) 03:34, ngày 13 tháng 10 năm 2016 (UTC)
 
== Dối trá, lập lờ đánh lận con đen==
" Khổng giáo bao hàm lời dạy của các bậc hiền nhân Nho gia, mà là những chỉ dẫn về cách sống thuận theo đạo đức để con người được an vui, xã hội được vững mạnh. Những lời dạy này không được xem là những lời của Thượng đế mặc khải như Thánh Kinh của Thiên Chúa giáo hoặc Hồi giáo, tùy hoàn cảnh mỗi nước mà sẽ có những cách diễn giải khác nhau song không hề xung đột với nhau về ý tưởng chung và đều hướng con người đến đạo đức mẫu mực. Do đó, không hề có cuộc chiến tranh nào vì lý do tôn giáo trong lịch sử Trung Quốc, Việt Nam, Nhật Bản hay Triều Tiên. Đó là một điều mà các học giả phương Tây rất ca ngợi các quốc gia Đông Á.
 
...
Nhờ Nho giáo, người Trung Quốc không ai không xem trọng giáo dục. Khi nhà Hán lập quốc, chính sách của quốc gia có tám chữ "Dựng nước an dân, giáo dục làm đầu". "Tu thân, tề gia, trị quốc, bình thiên hạ", hoàn toàn dùng giáo dục."
 
= > Kẻ viết bài không thèm dẫn chứng, hoàn toàn là tự quy kết dựa trên sự bịa đặt. Lập lờ đánh lận con đen.
 
1/ Dưới danh nghĩa Nho giáo, TQ không phát động " chiến tranh tôn giáo" nhưng lại phát động chiến tranh " khai hóa", chiến tranh " vệ Khổng". Khổng Nho vốn không phải tôn giáo ( chỉ là 1 trường phái học thuyết xã hội) nhưng từ lâu đã bị biến thành khuôn vàng thước ngọc - ngay kẻ viết bài cũng đã một mực khẳng định quan niệm đó qua lối lý lẽ " mất Nho thì mất văn hóa, thì thành mọi rợ, dã man".
 
Ngày trước, tất cả những người nêu ý kiến nghi ngờ Nho giáo liền trị bọn sĩ phu kết hợp với " thiên triều" bịt miệng và tru lục thẳng tay. Nổi tiếng nhất là việc Hồ Quý Ly chất vấn những điều đáng ngờ của Nho giáo, thì liền bị Minh triều kể tội rồi keó quân chinh phạt. Tờ chiếu viết gì?
 
" khinh Văn vương, Võ vương không đủ làm phép tắc, khinh Chu công, Khổng Tử không đủ làm bậc thầy..."
 
Đó ko phải là 1 thứ chiến tranh tôn giáo chứ là gì?
 
2/ Ở trên đã vừa nêu, qua đó ta thấy rõ, thứ giáo dục của Nho giáo không phải là tự do học thuật, trăm nhà đua tiếng. Nó cũng không phải là sự ham học để mở mang kiến thức, ứng dụng vào đời sống, mà chỉ là để mua danh, mua tước vị ( Phan Chu Trinh đã nói từ lâu). Nó kỳ thực là 1 thứ giáo dục nhồi sọ, chỉ khép kín trong khuôn khổ Nho giáo và " những gì được thiên triều cho phép". Mọi ý kiến thuộc những trường phái phi Nho đều bị hủy diệt và đàn áp thẳng tay.
 
3/
" Dân tộc Trung Hoa đã nhiều lần bị ngoại tộc (Mông Cổ, Mãn Thanh...) xâm chiếm, nhưng văn hiến của họ thì không gươm giáo nào hủy hoại được, ngược lại còn đồng hóa luôn những kẻ đã chinh phục họ, ấy là nhờ một phần lớn ở những tư tưởng sâu xa của Nho giáo đã trui rèn nên một tầng lớp Nho sĩ thông thuộc kinh sử và giàu phẩm chất đạo đức.
 
...Do vậy Trung Hoa trải qua hơn 2.000 năm, dù thịnh suy mỗi lúc khác nhau, nhưng đất nước của họ vẫn không hề lụn bại, trong khi các đế chế khác như La Mã, Ba Tư... cứ lần lượt xuất hiện rồi sụp đổ. Việc này ngay đến người ngoại quốc cũng khen ngợi. Không phải chính trị, không phải vũ lực của Trung Quốc, cũng không phải là kinh tế khoa học kỹ thuật của Trung Quốc, mà chính văn hiến của Trung Quốc mới là vũ khí mạnh nhất của họ, giúp đất nước họ trường tồn. Mà gây dựng nên nền văn hiến đó, công đầu thuộc về Nho giáo."
 
= > hoàn toàn dối trá, sặc mùi tuyên truyền theo quan niệm chính thống TQ.
 
Cho đến nay, văn hóa TQ đã đứt gãy nhiều lần. Ngay cả Nho giáo mà mỗi đời cũng quan niệm và ứng dụng mỗi khác.
 
Sau khi Ngũ Hồ loạn hoa tấn công nhà Tấn thì chính quyền người Hán đã tan tác rồi. Hết loạn thập lục quốc - nam bắc triều, đến khi nhà Đường lên, cái gọi là " đồng hóa ngược", thực ra là 1 sự trộn lẫn giữa văn hóa Tiên Ti, Hung Nô,... với văn hóa TQ. Nhà Đường là ai? Là 1 chính quyền của những người gốc Tiên Ty. Ngay Võ Tắc Thiên cũng chỉ có 1/2 dòng máu bố là người Hán. Từ văn hóa, kỹ thuật, tổ chức, nhà Đường " dị tộc" đều khác hẳn nhà Hán " thuần chủng". Chẳng qua nhà Đường là triều đại vĩ đại nhất lịch sử TQ - buồn cười rằng đây lại là 1 triều đại phi Hán, y như Mông Cổ, Mãn Châu - nên TQ liền tuyên truyền như thể nhà Đường là do người Hán lãnh đạo.
 
Lần thứ 2, sau khi nhà Nguyên bị đánh chạy khỏi Trung Quốc, chính Nguyễn Trãi - 1 nhà Nho - khi phụ trách định quy chế phẩm phục cho nhà Lê Sơ, đã tố cáo trang phục nhà Minh hiện tại phần nhiều đã lai tạp với " rợ Hồ" ( Mông Cổ), không còn là nhà Đường-Tống ngày xưa nữa. Ông giận dữ gọi thứ trang phục " thiên triều" " đồng hóa ngược" ấy là thứ trang phục lai căng, mất gốc, không phải Hán phục đích thực.
 
Rồi lần thứ 3, Mãn Thanh thay đổi toàn bộ đầu tóc, phẩm phục người Hán. Chỉ 100 năm sau, bọn con dân thiên triều, mỗi khi nhìn đoàn sứ bộ Triều Tiên và Việt Nam ( vốn mặc trang phục phỏng theo nhà Minh) thì lại chỉ trỏ, cười chê, tưởng rằng học mặc trang phục...hát bội. Rõ là dân Tàu đã bị Mãn Thanh hóa rõ rệt, quên cả văn hóa tổ tiên.
 
3 lần bị xâm lăng, 3 lần văn hóa bị đồng hóa. Vậy mà dám tuyên truyền ngụy biện rằng mình " đồng hóa ngược" người ta chứ không phải họ đồng hóa mình. Thật là chuyện đến trẻ nít nghe còn không lọt tai. Vả trừ kẻ cuồng Tàu nghe riết thành quen tai ra, ai tin nổi lý luận đó?
Quay lại trang “Nho giáo”.