Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Chelsea F.C.”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
Dòng 59:
==Lịch sử==
{{Main article|Lịch sử Chelsea F.C.}}
[[File:Chelsea Team 1905.jpg|thumb|250px230px|left|The [[Lịch sử Chelsea F.C.|Đội Chelsea đầu tiên]] vào tháng Chín 1905]]
 
Năm 1904, [[Gus Mears]] mua lại sân vận động thể thao [[Stamford Bridge (sân vận động)|Stamford Bridge]] với mục đích biến nó trở thành một sân bóng đá. Lời đề nghị cho câu lạc bộ ở gần đó [[Fulham F.C.|Fulham]] thuê sân đã bị từ chối, vì thế Mears tự làm chủ một câu lạc bộ để sử dụng sân bóng đá. Do đã có đội bóng mang tên Fulham ở trong quận, tên của quận lân cận [[Metropolitan Borough of Chelsea|Chelsea]] được lựa chọn cho câu lạc bộ mới; các tên như ''Kensington FC'', ''Stamford Bridge FC'' và ''London FC'' cũng đã được xem xét chọn lựa.<ref>{{cite book | author=Glanvill | year=2006 | title=Chelsea FC: The Official Biography | page=55}}</ref> Chelsea được thành lập ngày 10 tháng Ba 1905 tại quán rượu The Rising Sun (nay là The Butcher's Hook),<ref name="teamhistory"/><ref>{{cite web |url=http://www.chelseafc.com/the-club/club-history/1900.html|title=The Birth of a Club|publisher=Chelsea F.C.|date=30 September 2004|accessdate=16 December 2015}}</ref> đối diện với lối vào chính của sân vận động ngày nay nằm trên đường [[Fulham Road]], và được lựa chọn vào Football League ngay sau đó.
Dòng 67:
Cựu tiền đạo trung tâm của [[Arsenal F.C.|Arsenal]] và tuyển Anh [[Ted Drake]] trở thành huấn luyện viên trưởng năm 1952 và tiến hành hiện đại hóa câu lạc bộ. Ông đã cho bỏ biểu trưng người hưu trí Chelsea, cải thiện hệ thống đào tạo trẻ và phương pháp luyện tập, tái xât dựng đội bóng với những cầu thủ từ các giải đấu thấp hơn và nghiệp dư, ông đã dẫn dắt Chelsea giành được danh hiệu lớn đầu tiên – chức vô địch quốc gia – mùa giải [[Chelsea F.C. mùa giải 1954–55|1954–55]]. Mùa giải sau đó UEFA tạo ra [[UEFA Champions League|European Champions' Cup]], nhưng do sự phản đối từ [[The Football League]] và [[Hiệp hội bóng đá Anh|FA]] Chelsea đã bị buộc thuyết phục rút lui khỏi giải đấu từ trước khi nó khởi tranh.<ref>{{cite news | date=27 April 2005 | url=http://www.thetimes.co.uk/tto/sport/football/europe/article2327902.ece | title=The great Chelsea surrender |work=The Times |location=UK | accessdate=29 December 2006 |author=[[Brian Glanville]] }}</ref> Chelsea đã thất bại trong việc duy trì thành công và chỉ kết thúc ở khu vực giữa bảng xếp hạng trong những năm 1950 sau đó [[Tommy Docherty]] lên làm huấn luyện viên kiêm cầu thủ.
 
[[File:ChelseaFC_League_Performance.svg|230px|thumb|left|Thứ hạng của Chelsea tại giải quốc gia giai đoạn 1906–2016]]
 
Docherty xây dựng đội bóng mới xung quanh một nhóm các cầu thủ trẻ tài năng đang nổi từ hệ thống đào tạo trẻ của câu lạc bộ, Chelsea luôn nằm trong nhóm tranh chấp danh hiệu suốt những năm 1960, tuy nhiên đều không thành công. Mùa giải 1964–65 họ có cơ hội giành cú ăn ba League, FA Cup và League Cup đến những vòng đấu cuối cùng, tuy nhiên họ chỉ giành được League Cup còn lại thất bại ở hai giải đấu còn lại.<ref>{{cite book | author=Glanvill, Rick | title=Chelsea FC: The Official Biography – The Definitive Story of the First 100 Years| publisher=Headline Book Publishing Ltd| year=2006| isbn=978-0-7553-1466-9 | page=196}}</ref> Trong ba mùa giải đội bóng để thua ở ba trận bán kết của các giải đấu lớn và một lần giành á quân FA Cup. Dưới thời người kế nhiệm Docherty, [[Dave Sexton]], Chelsea giành chức vô địch [[Chung kết FA Cup 1970|FA Cup năm 1970]], đánh bại [[Leeds United A.F.C.|Leeds United]] 2–1 trong trận đá lại chung kết. Chelsea cũng giành danh hiệu châu Âu đầu tiên, [[UEFA Cup Winners' Cup]], năm sau đó, trong một trận đá lại khác, lần này là trước [[Real Madrid C.F.|Real Madrid]] ở Athens.
Dòng 73:
Cuối những năm 1970 đến những năm 1980 là một thời kỳ hỗn loạn của Chelsea. Do tham vọng mở rộng Stamford Bridge đã đe dọa đến tình hình tài chính của câu lạc bộ,<ref>{{cite book | author=Glanvill | year=2006 | title=Chelsea FC: The Official Biography | pages=84–87}}</ref> các cầu thủ ngôi sao bị bán đi còn đội bóng thì xuống hạng. Vấn đề khác nữa là các nhóm [[hooligan]] khét tiếng ở trong cổ động viên, làm đau đầu câu lạc bộ hàng thập kỷ.<ref>{{cite book | author=Glanvill | year=2006 | title=Chelsea FC: The Official Biography | pages=143–157}}</ref> Năm 1982, Chelsea đã gặp may trong giai đoạn đen tối nhất khi được thu mua lại bởi [[Ken Bates]] với giá tượng trưng 1 bảng Anh, mặc dù lúc đó quyền sử dụng sân Stamford Bridge đã bị bán cho các nhà phát triển bất động sản, điều đó có nghĩa câu lạc bộ phải đối mặt với nguy cơ mất sân nhà.<ref>{{cite book | author=Glanvill | year=2006 | title=Chelsea FC: The Official Biography | pages=89–90}}</ref> Trên sân cỏ, đội bóng có cải thiện theo chiều hướng tốt hơn, từ việc đối mặt với nguy cơ xuống [[Football League Third Division|Third Division]] lần đầu tiên, nhưng đến năm 1983 huấn luyện viên [[John Neal (cầu thủ bóng đá sinh 1932)|John Neal]] đã tạo nên một đội bóng mới ấn tượng với kinh phí hạn hẹp. Chelsea giành chức vô địch [[Football League Second Division|Second Division]] mùa 1983–84 và trụ vững tại giải đấu cao nhất, trước khi xuống hạng một lần vào năm 1988. Câu lạc bộ ngay lập tức trở lại sau khi vô địch Second Division mùa 1988–89.
 
[[File:Chelsea UCL Winners 2012.jpg|thumb|250px230px|left|Các cầu thủ Chelsea ăn mừng chức [[Chung kết UEFA Champions League 2012|vô địch UEFA Champions League]] lần đầu tiên trước [[FC Bayern Munich|Bayern Munich]].]]
 
Sau một thời gian dài đấu tranh pháp lý, Bates giành lại quyền sử dụng sân cho câu lạc bộ vào năm 1992 với thỏa thuận với ngân hàng chủ nợ của công ty bất động sản, công ty bị phá sản do sụp đổ thị trường.<ref>{{cite book | author=Glanvill | year=2006 | title=Chelsea FC: The Official Biography | pages=90–91}}</ref> Thành tích của Chelsea khi thi đấu tại giải đấu Premier League mới là tương đối thuyết phục, mặc dù họ chỉ vào đến [[Chung kết FA Cup 1994]] với [[Glenn Hoddle]]. Cho đến khi bổ nhiệm [[Ruud Gullit]] với tư cách cầu thủ kiêm huấn luyện viên năm 1996 số phận câu lạc bộ thay đổi. Ông mang về những cầu thủ quốc tế hàng đầu, câu lạc bộ [[Chung kết FA Cup 1997|vô địch FA Cup năm 1997]] và một lần nữa trở lại với vị thế của một trong những câu lạc bộ hàng đầu nước Anh. Gullit được thay thế bởi [[Gianluca Vialli]], người đưa đội bóng giành chức vô địch [[chung kết Football League Cup 1998|League Cup]], [[Chung kết UEFA Cup Winners' Cup 1998|UEFA Cup Winners' Cup]] và [[UEFA Super Cup 1998|UEFA Super Cup]] năm 1998, [[Chung kết FA Cup 2000|FA Cup năm 2000]] và lần đầu tham dự [[UEFA Champions League]]. Vialli bị sa thải và được thay bởi [[Claudio Ranieri]], người đưa Chelsea tới [[Chung kết FA Cup 2002]] và vòng loại Champions League mùa 2002–03.