Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Gò Đống Đa”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
Dòng 19:
Tương truyền sau chiến thắng, vua [[Nguyễn Huệ|Quang Trung]] cho thu nhặt xác giặc xếp vào 12 cái hố rộng, lấp đất chôn và đắp cao thành gò gọi là "Kình nghê quán" (gò chôn xác "kình nghê" - 2 loài cá dữ ngoài biển, một cách gọi ám chỉ quân xâm lược Tàu). Theo truyền thuyết, 12 gò này nằm rải rác từ làng Thịnh Quang đến làng Nam Đồng, trên các gò cây cối mọc um tùm nên có tên là Đống Đa. Năm [[1851]], do mở đường mở chợ, đào xẻ nhiều nơi thấy nhiều hài cốt, lại cho thu vào một hố cao lên nối liền với núi Xưa, thành gò thứ 13, tức là gò còn lại hiện nay. Còn 12 gò khác đã bị phạt đi trong thời gian người [[Pháp]] mở rộng Hà Nội năm [[1890]].
 
Chiến thắng Đống Đa cùng với Chiến thắng Ngọc Hồi - ĐầmĐống MựcĐa dưới sự chỉ huy của Quang Trung đã phá tan 20 vạn quân Thanh, giải phóng thành Thăng Long (xem bài chính: '''[[Nguyễn Huệ]]''').
 
Nhưng trên thực tế, có nhiều chứng cứ cho rằng Gò Đống Đa là một gò tự nhiên được hình thành từ cách đây khoảng 4000 năm.