Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Nam Tư tan rã”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
nKhông có tóm lược sửa đổi
Dòng 1:
{{Infobox historical event
| Event_Name = Giải thể YugoslaviaNam Tư
| Image_Name = Breakup of Yugoslavia-TRY2.gif
| Imagesize = 300
Dòng 14:
{{leftlegend|#d3d3d3|[[Tỉnh tự trị Tây Bosnia]] {{smaller|(1993–1995), một phần của [[Bosna và Hercegovina]] (1995–)}}}}
{{leftlegend|#474a80|[[Serbia và Montenegro]] {{smaller|(1992–2006), [[Montenegro]] (3 tháng 6 năm 2006–), [[Serbia]] (5 tháng 6 năm 2006–) và [[Kosovo]] (17 tháng 2 năm 2008–)}}}}
{{leftlegend|#696cae|[[RepublikaCộng hòa Srpska]] {{smaller|(1992–1995), một phần của [[Bosna và Hercegovina]] (1995–)}}}}
</div>
----
Dòng 23:
| URL =
}}
'''Sự tan rã của Nam Tư'''' xảy ra do kết quả của một loạt các biến động chính trị và xung đột trong thời gian đầu thập niên 1990. Sau một thời gian khủng hoảng chính trị trong thập niên 1980, các nước cộng hòa [[Cộng hòa Liên bang Xã hội chủ nghĩa Nam Tư]] tách ra, nhưng những vấn đề chưa được giải quyết gây ra các cuộc chiến liên sắc tộc ác liệt ở [[Nam Tư]]. Những cuộc chiến tranh này chủ yếu ảnh hưởng nhiều tới [[Bosnia]] và [[Croatia]].
 
Sau chiến thắng của phe cộng sản trong [[chiến tranh thế giới II]], Nam Tư được thiết lập thành một liên minh gồm sáu nước cộng hòa, với đường biên giới được vẽ dọc theo đường dân tộc và lịch sử: [[Slovenia]], [[Croatia]], [[Bosna và Hercegovina]], [[Serbia]], [[Montenegro]] và [[Macedonia]]. Ngoài ra, hai tỉnh tự trị cũng đã được thành lập bên trong [[Serbia]]: [[Vojvodina]] và [[Kosovo]]. Mỗi nước cộng hòa đã có chi nhánh riêng của mình ở [[đảng Liên đoàn Cộng sản Nam Tư]] cũng như ở tầng lớp cầm quyền, và bất kỳ căng thẳng đã được giải quyết ở cấp Liên bang. Mô hình tổ chức nhà nước Nam Tư, như một "trung đạo" giữa kinh tế kế hoạch và tự do, đã đạt được một thành công tương đối, và đất nước đã trải qua một thời kỳ tăng trưởng kinh tế mạnh mẽ và ổn định tương đối về chính trị cho đến thập niên 1980, dưới sự cai trị cứng rắn của tổng thống suốt đời [[Josip Broz Tito]]. Sau khi ông qua đời vào năm 1980, hệ thống suy yếu của chính phủ liên bang còn lại không thể đối phó với những thách thức kinh tế và chính trị gia tăng.