Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Trận Hattin”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
nKhông có tóm lược sửa đổi
Không có tóm lược sửa đổi
Dòng 40:
 
Mối tương tác giữa đạo Hồi với châu Âu, đúng hơn là với các thành bang La tin tại [[Syria]] cũng thay đổi. Sức mạnh hải quân Hồi giáo tại [[Địa Trung Hải]] tụt dốc thảm hại trong khi các quốc gia cộng hòa của thương nhân [[người Italia]] như [[Pisa]], [[Genova]] và [[Venice]] thống trị các tuyến hàng hải. Saladin, người thống trị cuối của Ai cập thời trung cổ muốn có ý định phục hồi sức mạnh của hải quân, một ý định hoàn toàn phá sản. Kẻ chiếm lĩnh Ai cập chỉ có thể chống lại các cuộc cướp bóc của quân Thập tự hoặc cướp biển mà thôi.
 
== Cuộc vây hãm Tiberias ==
Cuối tháng 5, Saladin tập hợp đội quân lớn nhất mà ông từng chỉ huy, bao gồm 30.000 người trong đó có khoảng 12.000 kỵ binh chính quy.ref name="Nicolle 58">Vgl. David Nicolle: ''Hattin 1187. Saladin's greatest victory'' (= ''Osprey Military. Campaign.'' 19). Osprey Publishing, London 1993, ISBN 1-85532-284-6, tr. 58.</ref> Ông tổng duyệt quân đội tại [[Tell-Ashtara]] trước khi vượt sông Jordan vào ngày 30 tháng 6. Còn Thập tự quân thù địch thì tù họp ở [[Zippori|La Saphorie]]; bao gồm có khoảng 20.000 người, trong đó có 1.200 hiệp sĩ đến từ Jerusalem và 50 từ Antiochia. Mặc dù số binh sĩ nhỏ hơn nhiều so với đội quân của Saladin nhưng vẫn lớn hơn những đội quân Thập tự chinh ô hợp được tập hợp những lần trước đó.<ref name="Riley-Smith 2005, 110"/> Sau khi hòa giải, Raymond và Guy đã gặp nhau ở Acre với số lượng lớn quân đội thập tự chinh. Theo một số nguồn tin châu Âu, đội quân này bao gồm 1.200 hiệp sĩ,<ref name="Nicolle 59">Vgl. David Nicolle: ''Hattin 1187. Saladin's greatest victory'' (= ''Osprey Military. Campaign.'' 19). Osprey Publishing, London 1993, ISBN 1-85532-284-6, S. 59.</ref> một số lượng lớn kỵ binh hạng nhẹ và có lẽ có tới 10.000 lính bộ binh bao gồm cả lính bắn nỏ vốn được bổ sung từ các hạm đội thương đoàn của Ý cùng 4000 lính đánh thuê Turkopole với tiền thuê được tài trợ bởi vua [[Henry II của Anh]].<ref>{{harvnb|O'Shea|2006|p=190}}</ref><ref name="Nicolle 61">Vgl. [[David Nicolle]]: ''Hattin 1187. Saladin's greatest victory'' (= ''Osprey Military. Campaign.'' 19). Osprey Publishing, London 1993, ISBN 1-85532-284-6, S. 61.</ref> Cờ hiệu của đội là thánh tích [[Thập giá Đích thực]] được mang theo bởi giám mục của Acre, người đi thay cho [[Thượng phụ Heraclius của Jerusalem|Thượng phụ Heraclius]] ốm yếu.<ref name="Riley-Smith 2005, 110"/>
 
Ngày 02 tháng 7, Saladin muốn dụ Guy di chuyển quân của ông ta ra khỏi [[Saffuriya]] nên đã tự mình dẫn đầu một cuộc bao vây của pháo đài Tiberias của Raymond, trong khi lực lượng chính của quân Hồi giáo thì ở lại [[Kafr Sabt]]. Các đơn vị đồn trú tại Tiberias tìm cách trả tiền cống nộp cho Saladin nhưng ông đã từ chối. Pháo đài bị thất thủ trong cùng ngày hôm đó, một tháp canh bị đào hầm và khi nó bị sụp, quân của Saladin xông vào và chỉ chém giết những người còn cố gắng chống cự, số còn lại thì bắt tù binh.
 
Vợ của Raymond là Eschiva cũng bị bao vây trong tòa thành này. Và khi việc đào hầm phá tường được bắt đầu, Saladin nhận được thông tin là Guy đã di quân đội người Frank của mình về phía Đông. Và thế là Thập tự quân đã bị mắc bẫy.
 
Quyết định của Guy rời khỏi hệ thống phòng thủ an toàn của ông cũng là kết quả của một cuộc họp của hội đồng chiến tranh của Thập tự quân được tổ chức vào đêm ngày 02 tháng 7. Mặc dù các báo cáo về những gì đã xảy ra tại cuộc họp này là bị ảnh hưởng bởi thành kiến do mối hận thù cá nhân giữa những người Frank, có vẻ như Raymond đã lập luận rằng một cuộc hành binh từ Acre để đến Tiberias chính xác là những gì mà Saladin mong muốn trong khi [[Sephoria|La Saphorie]] là một địa điểm kiên cố để cho quân Thập tự phòng thủ. Hơn nữa, Guy không nên lo lắng về Tiberias vì đây chỉ là một tài sản cá nhân của Raymond và sẵn sàng từ bỏ nó vì sự an toàn của vương quốc. Để đối phó với lập luận này, và mặc dù đã có sự hòa giải giữa họ (phe Triều đình mạnh hơn), Raymond đã bị buộc tội hèn nhát bởi Gerard và Raynald. Hai người kia đã gây ảnh hưởng vào Guy để ông này hạ lệnh tấn công ngay lập tức.
 
Do đó Guy ra lệnh khởi binh để tấn công vào Saladin ở Tiberias, đó thực sự là những gì mà Saladin đã lên kế hoạch, vì ông đã tính toán rằng đánh bại quân viễn chinh chỉ trong một trận trên chiến trường thì dễ dàng hơn là đào công sự bao vây thành của họ.
 
== Chỉ huy hai bên ==