Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Giáo hoàng Hônôriô I”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
n →‎Tham khảo: sửa lỗi chính tả, replaced: NXB → Nhà xuất bản, Văn Hóa → Văn hóa using AWB
→‎top: Unicodifying, replaced: triều đại → Triều đại (2)
Dòng 12:
deathplace=???|
other=Honorius}}
'''Hônôriô I ''' ([[Tiếng Latinh]]: ''Honorius I'') là vị [[giáo hoàng]] thứ 70 của Giáo hội [[Công giáo]]. Theo niên giám tòa thánh năm 1806 thì ông đắc cử Giáo hoàng vào năm 625 và cai quản giáo hội trong 12 năm 11 tháng 16 ngày<ref>[http://books.google.com.vn/books?id=NB5Slx3OwHcC&pg=PA95&dq=Annuario+Pontificio&hl=vi&sa=X&ei=590QUuTWLsjs2wXOhoDwAg&ved=0CEUQ6AEwAw#v=onepage&q=Annuario%20Pontificio&f=false Annuario pontificio 1806, Google sách]</ref>. Niên giám tòa thánh năm 2003 xác định triềuTriều đại của ông kéo dài từ ngày 27 tháng 10 năm 625 và kết thúc vào ngày 12 tháng 10 năm 638.
 
Truyền thông cho rằng, ông sinh tại [[Campania]]. Ông đã gửi các thừa sai đi khắp thế giới thời ấy và đã lập lễ Suy tôn Thánh Giá Chúa vào 14-9. Ông giải quyết xung đột giữa [[Giáo hội Đông Phương]] và phe [[ly giáo Aquileia]] về vấn đề "[[Ba Chương]]". Honorius I là một người quản lý tài giỏi. Ông cho tái thiết hệ thống cống dẫn nước ở Trajan và tu bổ lại mái của Đền Thánh Phêrô. Ngài chuyển nhiều toà nhà của Dân Ngoại thành giáo đường Kitô giáo.
 
Trong triềuTriều đại của ông bắt đầu xuất hiện học thuyết "nhất trí chủ nghĩa" vào khoảng năm 620 do hoàng đế Hêracliô và Đức Thượng Phụ Sergiô (610-638) chủ trương Chúa Ky-tô chỉ có một ngôi vị độc nhất. Cũng như chỉ có một nghị lực, một thần ý (Monénergisme, Monothélisme). Công giáo phân biệt hai bản tính kết hợp làm một nơi Đức Kitô, bè rối [[Đơn Tính]] (Monophysisme) bảo có một. Vậy bây giờ ta nói: ''"Vẫn một Đức [[Giê-su|Giêsu]] Kitô Chúa chúng ta duy nhất, Con Một Thiên Chúa, đã làm những hành động thần linh và những hành động nhân loại".'' Điều này tự nó không có gì sai, duy việc chú giải công thức này mới dẫn tới chỗ tuyên bố rằng: "Ý muốn thần linh là ý muốn duy nhất trong Đức Giêsu, với tư cách là một người, Người không có ý chí, nói chung, Người là một người không hoàn chỉnh"…
 
Lúc đầu, công việc xem ra tiến triển tốt, đối với Hêracliô và Sergiô. Aicập, Armênia đều theo thuyết bình định mới. Vấn đề được đưa tới đức Giáo hoàng Hônôriô. Ông đã trả lời rằng: " hãy đem vấn đề đó cho các nhà văn phạm, hoặc những người chuyên môn tạo danh từ mới cho con nít". Vị Giáo hoàng không hiểu rõ vấn đề, tưởng rằng đây cũng là một sự tranh chấp về chữ nghĩa, thường xảy ra nơi người [[Hy lạp]], nên ông đã chấp thuận đề tài người ta trình bày với ông. Trình Bày Đức Tin (Ecthèse)quả là biểu hiện "Nhất ý chủ nghĩa", được Hêracliô công bố thành luật đế quốc.