Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Thôi Oánh”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
Thẻ: Sửa đổi di động Sửa đổi từ trang di động
Thẻ: Sửa đổi di động Sửa đổi từ trang di động
Dòng 18:
==Sự nghiệp quân sự==
 
Thôi Óanh chính thức bước trên con đường võ quan khi đánh tan giặc [[Uy khấu]][https://vi.m.wikipedia.org/wiki/Uy_kh%E1%BA%A5u](dịch nghĩa là "Hải tặc Nhật Bản") khoảng năm 1350, với tư cách là tướng chỉ huy Đô tuần vấn sứ của Yangkwangdo (thuộc tỉnh [[Chungcheong]] ngày nay). Thời ấy, hải tặc Nhật Bản lấy vùng Iki, Tsushima, Kitakyushu, Setonaikai của Nhật làm căn cứ địa, liên tiếp hoành hành ở bờ biển [[Hàn Quốc]] trong suốt 40 năm cho tới tận thế kỷ 14. Nhờ thành tích đánh phá hải tặc Nhật Bản, ChoiThôi YoungÓanh bắt đầu được biết đến và ông đã nhanh chóng giành được sự tín nhiệm của nhà vua và cấp dưới.
 
Vào năm 36 tuổi, ông đã trở thành anh hùng dân tộc sau chiến công trấn áp “Cuộc nổi loạn của Triệu Nhật Tân (Jo Il-shin)" sau khi quân nổi loạn bao vây cung điện, giết chết nhiều quan lại và đã tự xưng vua Jo.
 
Vào năm 1335, quân nổi loạn bản xứ [[người Hán]] của Trung Quốc: [[Quân Khăn Đỏ]] (红巾军; 紅巾軍; Hán-Việt: Hồng Cân quân) khởi nghĩa ở phía Bắc chống lại triều đình [[nhà Nguyên]] - Mông Cổ. Do [[Cao Ly]] là nước phiên thuộc ([[nước chư hầu]]) của [[nhà Nguyên]] kể từ năm 1259, sau khi quân Mông Cổ hoàn thành việc xâm lược nước này nên Cao Ly bắt buộc phải gửi quân viện trợ cho quân Mông Cổ để dập tắt cuộc nổi dậy. Ông đã được cử đến giúp đỡ các lực lượng nhà Nguyên để dẹp quân nổi loạn bản xứ người Hán. Vào năm 1354, ở tuổi 39, ông đã triển khai tới miền bắc [[Trung Quốc]] 2000 cung thủ [[Hàn Quốc]], được tăng cường trong Kabaluk bởi 20.000 cựu chiến binh của Tumens Cao Ly. Họ đã cùng nhau ngăn chặn Hồng Cân Quân thành công, và trở về Cao Ly. Thành công của ông trong gần ba mươi trận đánh khác nhau đã mang lại cho ông thêm danh tiếng và được sự ủng hộ tại quê nhà.
 
Sau khi trở về Hàn Quốc, ông nghiêm túc báo cáo với vua Gongmin (공민왕, 恭愍王, Gongmin wang, Kongmin wang,