Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Ông tơ bà nguyệt”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
n Đã lùi lại sửa đổi của 171.248.3.113 (Thảo luận) quay về phiên bản cuối của 113.22.146.64
Không có tóm lược sửa đổi
Dòng 3:
{{wikify}}
{{cần biên tập}}
'''Ông tơ bà nguyệt''' là hai vị thần cai quản chuyện tình yêu đôi lứa theo văn hóa Việt Nam. Theo người Trung Quốc thì chỉ có một vị thần cai quản tình yêu là Nguyệt Lão.
Nguyệt lão (nguyệt: Mặt Trăng; lão: ông già): ông cụ già ngồi dưới bóng trăng, chủ việc hôn nhân. Vợ ông là bà Lý Nguyệt Thiền.
 
Người ta cho rằng vị thần này xuất hiện từ tích sau:
Tích cũ: Đời nhà Đường, có một người Vi Cố đi kén vợ, gặp một ông cụ ngồi dựa túi xem sách dưới bóng trăng. Anh ta hỏi, thì ông cụ bảo sách ấy chép tên những người lấy nhau và túi ấy đựng những sợi chỉ hồng (xích thằng) để buộc chân hai người phải lấy nhau, không sao gỡ ra được nữa. Anh ta hỏi phải lấy ai, thì ông cụ chỉ một đứa bé lên ba tuổi ở trong tay một người đàn bà chột mắt đem rau ra bán ở chợ mà bảo đó là vợ Vi Cố. Vi Cố giận, sai người đâm con bé ấy, nhưng nó chỉ bị thương. Mười bốn năm sau, quả nhiên Vi Cố lấy người con gái ấy. Chữ "nguyệt lão" chúng ta thường dịch nôm na là "trăng già". Hai chữ "Ông Tơ" và "Bà Nguyệt" cũng bởi tích ấy mà ra.
 
Tích cũ: Đời nhà Đường, có một người Vi Cố đi kén vợ, gặp một ông cụ ngồi dựa túi xem sách dưới bóng trăng. Anh ta hỏi, thì ông cụ bảo sách ấy chép tên những người lấy nhau và túi ấy đựng những sợi chỉ hồng (xích thằng) để buộc chân hai người phải lấy nhau, không sao gỡ ra được nữa. Anh ta hỏi phải lấy ai, thì ông cụ chỉ một đứa bé lên ba tuổi ở trong tay một người đàn bà chột mắt đem rau ra bán ở chợ mà bảo đó là vợ Vi Cố. Vi Cố giận, sai người đâm con bé ấy, nhưng nó chỉ bị thương. Mười bốn năm sau, quả nhiên Vi Cố lấy người con gái ấy. Chữ "nguyệt lão" chúng ta thường dịch nôm na là "trăng già". Hai chữ "Ông Tơ" và "Bà Nguyệt" cũng bởi tích ấy mà ra.
 
==Tham khảo==