Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Khối Thịnh vượng chung”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
n →‎Lịch sử: fixes, replaced: cite → chú thích
Dòng 111:
[[Tập tin:CommonwealthPrimeMinisters1944.jpg|thumb|Các thủ tướng của 5 thành viên trong Hội nghị các thủ tướng Thịnh vượng chung năm 1944.]]
 
Trong khi công du Úc vào năm 1884, Bá tước [[Archibald Primrose]] mô tả [[Đế quốc Anh]] đang biến hóa là một "Thịnh vượng chung của các quốc gia", trong khi một số thuộc địa trở nên độc lập hơn.<ref>{{chú thích web|url=http://www.thecommonwealth.org/Internal/191086/34493/history|title=History &ndash; Though the modern Commonwealth is just 60 years old, the idea took root in the 19th century|publisher=Commonwealth Secretariat |work=thecommonwealth.org|accessdate=ngày 29 tháng 7 năm 2011}}</ref> Những hội nghị của các thủ tướng Anh Quốc và thuộc địa diễn ra định kỳ kể từ lần đầu tiên vào năm 1887, dẫn đến thiết lập các Hội nghị Đế quốc vào năm 1911.<ref>{{citechú thích journal|last=Mole|first=Stuart|title=Seminars for statesmen': the evolution of the Commonwealth summit|journal=[[The Round Table Journal|The Round Table]]|date=September 2004|volume=93|issue=376|pages=533&ndash;546 |doi=10.108n0/0035853042000289128}}</ref>
 
Thịnh vượng chung phát triển từ các hội nghị đế quốc. [[Jan Smuts]] trình một đề xuất cụ thể vào năm 1917 khi ông đặt ra thuật ngữ "Thịnh vượng chung Anh của các quốc gia" và hình dung "các quan hệ hiến pháp tương lai và điều chỉnh về bản chất" tại Hội nghị Versailles năm 1919 bởi các đại biểu đến từ các quốc gia tự trị cũng như Anh Quốc.<ref>F.S. Crafford, ''Jan Smuts: A Biography'' (2005) p. 142</ref> Thuật ngữ lần đầu được công nhận pháp lý tầm đế quốc trong [[Hiệp định Anh-Ireland]] năm 1921, khi "Thịnh vượng chung Anh của các quốc gia" thay thế cho "Đế quốc Anh" trong lời tuyên thệ của các thành viên nghị viện [[Quốc gia Tự do Ireland]].<ref>{{chú thích sách|title=Peace by ordeal: an account, from first-hand sources of the negotiation and signature of the Anglo-Irish Treaty 1921|last=Pakenham|first=Frank|authorlink=Frank Pakenham, 7th Earl of Longford|year=1972|publisher=Sidgwick and Jackson|isbn=0283979089}}</ref>