Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Thổ công”
Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
xóa nguồn tự xuất bản |
|||
Dòng 3:
'''Thổ Công''' (còn được gọi là '''Thổ Địa''' hay '''Thổ thần'''), là một vị [[thần]] trong tín ngưỡng [[Châu Á]], cai quản một vùng đất nào đó. người ta cho rằng, Thổ công rất thích đùa nghịch với trẻ con và rất thích ăn [[tỏi]].{{fact|date=7-2014}}
==
===
[[Người Việt Nam (định hướng)|Người Việt]] có câu: "''Đất có Thổ Công, sông có Hà Bá''", nghĩa là theo niềm tin thì ở phạm vi nào thì ở đó có vị thần cai quản ở đó. Đối với tín ngưỡng thờ kính Thổ công, mỗi khi làm việc có đụng chạm đến đất đai: xây cất, đào ao, đào [[giếng]], mở vườn, mở ruộng, đào huyệt... thì người ta thường cúng vị thần này qua [[lễ động thổ]]. ''Thổ Công'' còn được gọi '''Ông Địa''' và người ta lập bàn thờ đặt ở mặt đất (đất phải về với đất); nhiều nơi, vì ảnh hưởng [[Tên gọi Trung Quốc|Trung Hoa]] còn gọi ''Ông Địa'' là '''[[Thần Tài]]'''{{fact}} (mọi thứ đều từ đất mà ra).
===
Thổ Công là một dạng của Mẹ Đất, là vị thần trông coi nhà cửa, định đoạt họa phúc cho một gia đình
===Ông Địa của người Việt===
[[Tập tin:OngDia.jpg|thumb|Ông Địa trong màn múa lân ngày Tết ở California]]
Riêng người Việt thì coi Ông Địa như một vị thần hể hả, bình dân, hình dạng mập mạp, [[bụng]] phệ. Ông Địa ăn mặc xuề xòa, có khi ở trần, tay cầm [[quạt tay|quạt]] lá, tướng tốt vì lúc nào cũng vui cười. Vị thần này dễ tính nên khấn vái không cầu kỳ, chỉ nải [chuối]] cũng đủ.<ref>[http://thanhnien.vn/van-hoa/vi-sao-ong-dia-luon-cuoi-753534.html "Vì sao Ông Địa luôn cười?"]</ref>
Ông Địa của người Việt thường xuất hiện mỗi khi [[múa lân]], coi như một năng lực cân bằng thú tính của con lân hay sư tử, thuần hóa nó thành một con vật mang điềm tốt lành.<ref>[http://banhtrungthugivral.net/nguon-goc-va-y-nghia-cua-viec-mua-lan-trong-mua-trung-thu/ "Nguồn gốc của việc múa lân trong mùa Trung Thu"]</ref>
=== Thờ cúng ===
|