Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Phan Chương”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
xoá nội dung ko bk
n →‎Tiểu sử: replaced: quản lí → quản lý using AWB
Dòng 19:
Năm [[209]], [[Tôn Quyền]] suất quân tiến công Hợp Phì, hai tướng Ngụy [[Trương Liêu]], [[Lý Điển]] ra sức chống trả, liên tục đột kích quân doanh, tướng [[Trần Vũ]] thua trận, bị giết. Hai tướng [[Tống Khiêm]], [[Từ Thịnh]] bỏ trốn. Phan Chương làm hậu đội nhưng đã kiên quyết tử thủ. Ông đã chém tại chỗ hai binh lính bỏ chạy của Từ Thịnh, làm quân sĩ sợ phải trở ngược lại chiến đấu, qua đó giảm tổn thất và được khen ngợi, phong làm Thiên tướng quân, đóng ở Bán châu.
 
Sang năm [[215]], Phan Chương cùng [[Tôn Hiệu]], [[Lã Mông]] và [[Lỗ Túc]] đi theo Tôn Quyền đánh miền phía nam Kinh châu (lúc ấy thuộc sự quản của Quan Vũ, sau hai bên dàn hòa.
 
Đến năm [[219]], Tôn Quyền lại một lần nữa cử Lã Mông tiến đánh Kinh châu nhân lúc Quan Vũ đang mắc kẹt ở phía bắc. Quân Ngô nhanh chóng chiếm được châu. Phan Chương và [[Chu Nhiên]] sau đó được giao nhiệm vụ chặn đường rút lui về phía tây của Quan công. Cuối cùng tướng dưới quyền của ông là Mã Trung bắt được cha con Quan Công và đô đốc Triệu Lũy vào đầu năm [[220]]. Để tưởng thưởng, Tôn Quyền phong ông làm Chấn uy tướng quân, lấy quận Cố Lăng phong cho ông làm thái thú của đó đồng thời ban cho Phan Chương tước Lật Dương hầu.