Khác biệt giữa bản sửa đổi của “An Khánh Tự”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
Không có tóm lược sửa đổi
n replaced: thứ 2 của → thứ hai của using AWB
Dòng 26:
| nơi mất = [[Trung Quốc]]
}}
'''An Khánh Tự''' ([[chữ Hán]]: 安慶緒; [[723]] - [[10 tháng 4]], [[759]]<ref name=death>[http://www.sinica.edu.tw/ftms-bin/kiwi1/luso.sh?lstype=2&dyna=%AD%F0&king=%B5%C2%A9v&reign=%B0%AE%A4%B8&yy=2&ycanzi=&mm=3&dd=9&dcanzi= 兩千年中西曆轉換]</ref>) là vị [[Hoàng đế]] thứ 2hai của chính quyền [[Đại Yên]], thường được sử sách gọi là [[loạn An Sử]], chống lại [[nhà Đường]] giữa [[thế kỷ 8]] trong [[lịch sử Trung Quốc]].
 
Khi Cha ông An Lộc Sơn xưng Yên Đế, tỏ ra tự mãn và làm bất bình An Khánh Tự, dẫn đến việc ông giết cha cướp ngôi vào năm [[757]], chỉ 1 năm sau khi An Lộc Sơn xưng Hoàng đế. An Khánh Tự được các sử gia đánh giá là người tối tăm nhu nhược, ăn nói bừa bãi, năng lực kém cỏi không thể ngồi vị trí người cai trị<ref name="ReferenceA"/>.
Dòng 35:
Năm [[755]], An Lộc Sơn khởi binh chống nhà Đường, phát binh tràn xuống Hà Bắc. An Khánh Tự thường theo bên cạnh cha. Khi quân Yên chiếm được Trần Lưu thì [[Đường Huyền Tông]] giết chết Khang phu nhân mẹ của Khánh Tự và anh Khánh Tự là An Khánh Tông còn ở [[Trường An]].
 
Năm [[756]], An Lộc Sơn tự xưng là Yên Đế, đóng đô ở [[Lạc Dương]], sai An Khánh Tự làm tiên phong cùng [[Thôi Càn Hựu]] mang quân đi đánh [[Đồng Quan]] - cửa ngõ kinh thành [[Trường An]]. Trong lúc các tướng nhà Đường là [[Quách Tử Nghi]] và [[Lý Quang Bật]] đang chiếm ưu thế ở chiến trường [[Hà Bắc]], khiến quân Yên bị động, thì An Khánh Tự và Thôi Càn Hựu mắc kẹt trước ải Đồng Quan vì [[Kha Thư Hàn]] kiên cường phòng thủ. Nhưng Đường Huyền Tông nóng lòng muốn thắng bèn ép tướng Kha Thư Hàn ra quân. Kết quả [[trận Đồng Quan (756)|quân Đường bị quân Yên đánh bại]]. Quân Yên ồ ạt tiến vào Trường An. Đường Huyền Tông bỏ chạy vào Thục.
 
Ngày [[5 tháng 2]] năm [[756]], An Lộc Sơn xưng Hoàng đế Đại Yên, An Khánh Tự được phong làm '''Tấn vương''' (晉王).