Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Lục Tỉnh Tân Văn”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
n →‎top: clean up, replaced: → (126), → (71) using AWB
Dòng 40:
Tờ báo thuộc về François-Henri Schneider về mặt kỹ thuật, vì chỉ có người Pháp mới được phép xuất bản báo,<ref>Understanding Vietnam - Page 71 Neil L. Jamieson - 1995 The actual owner and publisher of all three publications was M. Francois Henri Schneider.</ref>&nbsp;nhưng sau này lại thuộc về [[Gilbert Trần Chánh Chiếu]],<ref>Charles Keith Catholic Vietnam: A Church from Empire to Nation 2012- Page 143 "Chiếu's interest in reforming the economy and administration in Cochinchina led him to the editorship of two influential non-Catholic quốc ngữ newspapers, Nông Cổ Mín Đàm and Lục Tỉnh Tân Văn, where he published articles criticizing"</ref>&nbsp;đã bị bắt vào năm 1908 vì được cho là một người ủng hộ bí mật và tổ chức cho phong trào độc lập.<ref>The Birth of Vietnamese Political Journalism: Saigon, 1916-1930 - Page 248 Philippe M. F. Peycam - 2012 "The newspaper shared its editing team with the Six Provinces Gazette (Lục Tỉnh Tân Văn), also led by Gilbert Trần.</ref><ref>{{chú thích sách|author1=Nghia M. Vo|title=A History|date=2011|location=Saigon|page=92|quote=In May 1907, Châu made connections with the Saigon middle class, especially Trần Chánh Chiêu or Gilbert Chiêu, editor of the Saigon quốc ngữ newspaper Lục Tỉnh Tân Văn (News of the Six Provinces—that is, South Vietnam) and the most}}</ref>
 
== DùngVăn từ Hán-Việtphong ==
Trong một cuốn sách của mình, Nguyễn Văn Trung đã cho rằng ''Lục Tỉnh tân văn'' sử dụng khá nhiều từ Hán-Việt trong các bài báo, ngoài ra các câu châm ngôn chữ Hán cũng được sử dụng nhiều, và thậm chí có khi là liên tục. Theo Nguyễn Văn Trung, nhiều bài báo đặt dấu chấm câu rất linh tinh và các câu văn thì "không mạch lạc", đôi khi có nhiều bài báo còn dùng cả các câu nói xuôi chữ Hán ra chữ Quốc ngữ và ''Lục Tỉnh tân văn'' do được viết theo ngôn ngữ nói nên có nhiều lỗi chính tả.<ref name=lucchau/>
{{cquote|Quân côn đồ cường thạnh, đứa đạo tặc lăng loàn, cướp phá tứ phương, coi dường như không ai trị. Sao vậy? Là vì tại các ông chức việc trong làng hay sợ nó oán trách [...]. Tại các sự tham sanh húy tử, và cái điều tư kỷ, chết ai nấy chịu, cho nên mới loạn ra như vậy.|tác giả=Chủ bút, bài ''Đạo tặc'' số 3, 28 tháng 1 năm 1907}}