Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Quá trình đoạn nhiệt”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
Dòng 18:
*Nếu tường của hệ đoạn nhiệt ({{math|''Q'' {{=}} 0}}), nhưng không cứng ({{math|''W'' ≠ 0}}), cà, trong một quá trình tiêu chuẩn hóa tưởng tượng, năng lượng được thêm vào hệ dưới dạng không ma sát, công áp suất-thể tính không nhớt, và không có thay đổi pha, nhiệt độ của hệ sẽ tăng lên. Quá trình như vật được gọi là [[đẳng entropy]] và được cho là "thuận nghịch". Một cách tưởng tượng, nếu quá trình được đảo ngược, năng lượng thêm vào dưới dạng công có thể hồi phục hoàn toàn dưới dạng công thực hiện bởi hệ. Nếu hệ chứa khí có thể giám và giảm thể tích, sai số vị trí của khí sẽ giảm, và có vẻ sẽ giảm entropy của hệ, nhưng nhiệt độ của hệ sẽ tăng vì quá trình này đẳng entropy ({{math|Δ''S'' {{=}} 0}}). Nếu công được thêm vào them một cách mà lực ma sát hoặc nhớt đang hoạt động trong hệ, thì quá trình không đẳng entropy, và nếu không có thay đổi pha, nhiệt độ của hệ sẽ tăng, mà quá trình được cho là "không thuận nghịch", và công thêm vào hệ không hoàn toàn có thể hồi phục dưới dạng công.
*Nếu tường của hệ không đoạn nhiệt, và năng lượng được truyền dưới dạng nhiệt, entropy được truyền vào hệ với nhiệt. Quá trình như vậy không đoạn nhiệt hay đẳng entropy, có {{math|''Q'' > 0}} và {{math|Δ''S'' > 0}} theo định luật hai nhiệt động lực học.
 
Quá trình đoạn nhiệt xảy ra tự nhiên không thuận nghịch (entropy được tạo ra).
 
Sự truyền năng lượng dưới dạng nhiệt vào một hệ bị cô lập đoạn nhiệt có thể tưởng tượng là hai loại tột cùng lý tưởng hóa. Trong một loại như vậy one such kind, không có entropy được tạo ra trong hệ (không ma sát, phân tán nhớt, v.v), và công chỉ là công áp suất-thể tích (diễn tả bởi {{math|''P'' d''V''}}). Trong tự nhiên, loại lý tưởng này chỉ xảy ra xấp xỉm bởi vì nó tần một quá trình chậm vô hạn và không có nguồn phân tán.
 
Loại thứ hai là công tột cùng dưới dạng công đẳng tích ({{math|d''V'' {{=}} 0}}), trong đó năng lượng được thêm vào dưới dạng công chỉ qua ma sát hoặc phân tán nhớt trong hệ. Một máy khuấy truyền năng lượng đến một chất lưu nhớt của một hệ bị cô lập đoạn nhiệt với tường cứng, không có thay đổi pha, sẽ làm tăng nhiệt độ của chất lưu, nhưng công này không phục hồi được. Công đẳng tíhc không thuận nghịch.<ref>{{cite book|last=Münster |first=A. |date=1970 |title=Nhiệt động lực học cổ điển |publisher=Wiley–Interscience |location=London |ISBN=0-471-62430-6 |page=45|ngôn ngữ=tiếng Anh}}</ref> Định luật hai nhiệt động lực học quan sát rằng một quá trình tự nhiên của sự truyền nhiệt dưới dạng công, luôn bao gồm ít nhất công đẳng tích và tường có cả hai loại công tột cùng. Mỗi quá trình tự nhiên, kể cả đoạn nhiệt hay không, đều không thuận nghịch, với {{math|Δ''S'' > 0}}, vì ma sát hoặc độ nhớt luôn tồn tại tới một mức độ nào đó.
 
==Làm nóng và làm lạnh đoạn nhiệt==