Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Cây gậy và củ cà rốt”
Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
Không có tóm lược sửa đổi |
|||
Dòng 1:
Một chính sách kiểu 'cây gậy và củ cà rốt' phải luôn hội tụ đủ ba yếu tố: yêu cầu thay đổi, quyền lợi nếu thay đổi, biện pháp trừng phạt (kinh tế hoặc quân sự).▼
Nói chính xác hơn, câu chuyện cái gậy và củ cà rốt xuất phát từ “Chính sách cái gậy lớn” của cựu Tổng thống Mỹ Theodore Roosevelt đề xuất rằng: nói chuyện với đối thủ thì ôn hòa, nhưng trong tay luôn phải có một cây gậy to làm áp lực. Đường lối ngoại giao này chú trọng đến chính trị quốc tế, duy trì sức mạnh và khống chế của Mỹ, không ngại dùng vũ lực để can thiệp quân sự. Cây gậy là vũ lực là yêu cầu, đòi hỏi của Mỹ đối với các quốc gia khác trên thế giới. Còn “củ cà rốt” là dùng tiền bạc, quyền lợi… làm miếng mồi nhử. Chính sách này dựa trên cơ sở hai chính sách: “Ngoại giao đô la” (Dollar Diplomacy) của William Howard Taft – Tổng thống thứ 27 và “Cây gậy lớn” của Theodore Roosevelt – Tổng thống thứ 26 của Mỹ.
▲ Một chính sách kiểu
''' '''
ông bằng.
== Các ví dụ thực tế ==
* Chính sách của [[Hoa Kỳ]] đối với [[Iran]] trong vấn đề [[hạt nhân nguyên tử|hạt nhân]]
== Hiểu [[nhầm]] ==
Đôi khi thành ngữ này bị hiểu nhầm là phương pháp điều khiển một con [[lừa]] bằng cách treo củ cà rốt vào cây gậy và đưa ra trước mặt con lừa, con lừa luôn đi theo củ cà rốt trong khi đó củ cà rốt luôn tiến theo con lừa.
|